MỘT NGÀY YÊU NHAU - Trang 75

Giũa lúc bối rối thì chị Ngọc tiếp :
- Tối hôm ấy khi anh Cương đưa con quỷ đó đi dạo đã đời rồi cho cậu Lân
về. Ông phu nói là có gặp Lan, và Lan chạy ra đón nữa phải không?
Mắt chị Ngọc bén như mắt quan tòa. Toi cúi đầu yên lặng, mẹ lớn tiếng
trách :
- Thật tôi không ngờ có chuyện tày trời như vậy.
Tôi yên lặng nhận tội. Mẹ quay sang chị Ngọc :
- Rồi con nói thế nào với nó?
Chị Ngọc trề môi :
- Nó có xứng đáng gì đâu mà con phải nói với nó. Con bảo con là vợ chính
thức của anh Cương, có hôn thú đàng hoàng và yêu cầu nó biết điều một tí,
bàng không con cho mời luật sư đến thì chẳng tốt đẹp gì.
- Rồi nó trả lời ra sao?
Chị Ngọc nhún vai :
- Con quỷ đó mà biết trả lời gì, nó ngồi im, mặc con nói gì thì nói.
Mẹ cười :
- Thế là con “thừa thắng xông lên”?
Chị Ngọc lắc đầu :
- Con đâu phải đến đấy để cãi tay đôi với nó, con cũng không phải đến để
giành giật anh Cương. Chỉ vì không muốn thấy cha buồn mà con đến đấy
thôi.
Ngừng lại một chút chị nói :
- Con bảo Phấn, nếu anh Cương vì nó mà bị gia đình từ bỏ thì nó gội cả đời
không hết tội. Con cũng nhần mạnh là cha hiện nay vì anh Cương mà ngã
bịnh nặng lắm. Nếu có thật tình yêu anh Cương thì hày buông tha cho anh
ấy.
- Thế rồi nó phản ứng thế nào ?
- Nó cứ yên lặng mãi. Con không hiểu có phải nó giận không? Nhưng dù
muốn dù không con cũng phải nói.
Mẹ gật gù một lúc , rồi nói :
- Khi con vào nó có mời con ngồi không?
- Con không cần, con thấy ghế là ngồi ngay chứ cần gì phải đợi mời!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.