MỘT NGƯỜI CHÂN CHÍNH - Trang 240

xuống băng lạnh. Anh cố ngồi dậy, nhưng không ngồi nổi. Đất đang ghì
anh xuống giống như nam châm hút sắt. Không, cũng không phải đất hút
anh, mà là một con gấu, mình nó nặng nề, nóng hổi, nó đè lên người anh,
làm anh nghẹt thở, nghiền nát người anh. Và trước mắt anh lại có những
chiếc xe hơi lớn chở đầy những phi công, chẳng ai thèm chú ý tới anh,
những người ấy, người nào người nấy đều nhô đầu ra cửa xe, mặt mày hớn
hở. Alếchxây định kêu cứu, định nhảy tới chỗ họ, đưa tay về phía họ,
nhưng toàn thân anh tê bại. Anh mở miệng mà không kêu nổi, chỉ thì thào.
Anh nghẹn thở, và có cảm giác như tim anh đã ngừng đập. Anh đang cố
trỗi dậy lần cuối, thì hình ảnh Đinốtca lại hiện lên, với vẻ mặt chế nhạo, với
mớ tóc ánh đỏ như lửa, với cặp mắt giễu cợt và tò mò.

Alếchxây tỉnh dậy và nghẹt thở. Cả phòng im phăng phắc. Thiếu tá ngủ

mê, ngáy khò khò. Một tia sáng trăng lọt vô phòng, như muốn ghìm xuống
ván. Tại sao những hình ảnh rùng rợn của những ngày cũ ghê gớm ấy lại
trở lại ám ảnh anh, những hình ảnh mà anh hầu như không hề nghĩ tới nữa,
mà anh đã coi như những cảnh tượng chỉ thấy trong cơn mê sảng? Từ nơi
cửa sổ mở toang có ánh trăng chiếu sáng, một âm điệu đều đều và dịu dàng,
với tiếng thì thầm êm đềm và mùi thơm mát của trời đêm lọt vô phòng. Âm
thanh ấy lúc vang rộn lên, nhưng cũng có lúc trầm đi, lúc xa đi, hoặc lại
đứng lại trong một thứ tiếng cao bổng: đó là tiếng hát của cây rừng.

Ngồi trên giường, phi công lắng nghe thật lâu tiếng thông reo huyền bí,

rồi anh lắc mạnh đầu anh như để xua đuổi một ám ảnh, và anh thấy một
luồng nghị lực trào lên anh, làm anh tràn trề vui sướng. Anh còn phải nghỉ
lại dưỡng đường này 28 ngày. Sau đó, số phận anh sẽ được định đoạt: hoặc
là trở lại chiến đấu trong ngành không quân, hoặc là, suốt đời anh, mọi
người sẽ nhường một chỗ ngồi cho anh trên xe điện, và sẽ mủi lòng nhìn
theo anh. Vì vậy, mỗi ngày ở đây, thiệt là dài mà cũng thiệt là ngắn, thiệt là
một ngày đấu tranh để trở thành một “người chân chính”.

Trên giường, dưới ánh trăng như vẽ mờ đi, trong lúc thiếu tá ngáy khò,

Alếchxây suy nghĩ tới kế hoạch tập luyện của anh. Anh định chương trình
tập đi, tập chạy, tập những cử động đặc biệt của chân, mỗi sáng và mỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.