MỘT NGƯỜI CHÂN CHÍNH - Trang 256

Thực không uổng công Mêrétxép đã chơi thể thao và tắm nắng mãi.

Thầy thuốc ngắm nghía thân thể xây dựng vững chắc và nước da ngăm đen
của anh dưới đó hằn lên từng bắp thịt nổi cuộn.

Một ủy viên ủy ban, ra bộ thành thạo, nói:
- Anh có thể làm kiểu mẫu Đa-vít

[12]

được đấy.

Mêrétxép qua dễ dàng đủ mọi thử thách: khi đo sức, anh mạnh gấp rưỡi

tiêu chuẩn trung bình; khi đo thở, kim đồng hồ do hơi anh thở ra, chạy tuốt
đến phía kia đồng hồ đo. Máu anh đập đều và gân cốt anh hoàn toàn lành
mạnh. Cuối cùng anh kéo cái nấm của máy do sức bắp tay, mạnh đến nỗi
hư cả máy.

Đại tá tỏ vẻ hài lòng, ngửa người vào ghế bành, tay lăm le ghi quyết định

vào hồ sơ của trung úy Mêrétxép, hỏi anh:

- Phi công à?
- Phi công.
- Máy bay săn giặc à?
- Vâng, máy bay săn giặc.
- Vậy thì anh có thể trở lại chiến đấu được thôi. Đang rất là cần những

người như anh lúc này đây. Thế nhưng tại sao anh lại đến dưỡng bệnh ở
đây hả?

Alếchxây xanh mặt, anh thấy sắp sụp đổ cả mất rồi. Ông thầy thuốc đã

bắt đầu lật lật hồ sơ của anh, và bộ mặt phúc hậu và to béo của ông bỗng
lớn thêm lên vì ngạc nhiên:

- Què cả hai chân à? Thế là nghĩa lý gì? Lầm phỏng? Trả lời coi nào!...

Trả lời!

Alếchxây lẩm bẩm từng tiếng, giọng nói khàn khàn như một người đang

bị dẫn đi chịu tử hình:

- Không lầm đâu ạ!
Đại tá và các ủy viên ủy ban đều nghi ngờ nhìn chàng trai lanh lẹ và

tráng kiện ấy.

Đại tá quân y ra lệnh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.