MỘT NGƯỜI CHÂN CHÍNH - Trang 255

đuôi nhau. Nhưng Đinốtca đã phát cho mỗi người những phiếu ghi đúng
ngày giờ mỗi người phải đến khám sức khỏe. Cô yêu cầu mọi người giải
tán đi. Mấy anh khám xong đầu tiên ra rồi, thì có tin kháo rằng thầy thuốc
dễ lắm, chứ không làm rầy rà chi lắm đâu. Lúc này đâu phải là lúc đòi hỏi tỉ
mỉ lắm: một chiến trận lớn lao đang diễn ra ác liệt ở trên sông Vônga và rất
cần gửi quân tiếp viện mới đến đó thật nhiều.

Ngồi trên bao lơn gạch trước thềm cửa ra vào, Alếchxây buông thõng

giò, hất hàm hỏi thăm tin tức mọi người ra, làm bộ vô tư:

- Thế nào?
Những bạn vừa khám ra, tay xốc quân y phục hay sửa dây lưng vui vẻ trả

lời:

- Đi đây!
Buốcnaxiên vô ngay trước Mêrétxép. Anh để gậy ở cửa và bước vào ra

vẻ tự nhiên, cố gắng không khập khiễng, mặc dù một cẳng anh đã cụt hơn
cẳng kia. Trong giữ anh lại khám rất lâu. Sau đó qua cửa hé mở, Alếchxây
nghe thấy những giọng nói bực tức, rồi Buốcnaxiên bước ra mặt đỏ như gấc
vì giận dữ. Anh nhìn Alếchxây một cách khó chịu và chẳng thèm quay đầu
lại, anh bước ra sân cỏ:

- Đồ quan liêu cả lũ! Bọn trốn chiến trận! Biết cái quái gì về không quân!

Làm như là tuyển lựa tài tử vũ ba-lê ấy không bằng! Một giò hơi ngắn một
chút thì có sao nữa cơ chứ...? Đồ chỉ biết sờ ống ngoáy...!

Alếchxây thấy lạnh tới gáy, nhưng anh vẫn bước vào phòng, bước đi

vững chãi, miệng mỉm cười. Các ủy viên ủy ban ngồi sau một cái bàn lớn.
Ngồi giữa là cái vóc to lớn của đại tá quân y Mitrôvônski. Bên ông, sau
chiếc bàn nhỏ trên đó chồng chất hồ sơ cá nhân là Đinốtca, đẹp như búp bê
trong áo bờ lu trắng, là cứng, với những vòng tóc đỏ ánh ánh màu đồng nhô
ra ngoài mũ vải hồng thập tự một cách duyên dáng. Cô chìa cho Alếchxây
hồ sơ của anh và dịu dàng xiết tay anh.

Thầy thuốc nhướn mày:
- Thế nào? Chú bạn thanh niên! Cởi áo ngoài ra coi nào!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.