MỘT NGƯỜI CHÂN CHÍNH - Trang 325

máy bay trên trời, cùng cái tiếng gào kinh tởm làm rợn đến tận xương, tiếng
gào của bom dội xuống mà anh nghe quen thuộc.

Anh thấy Pêtơrốp cũng đã nhỏm dậy, quỳ gối trên cái lò còn đứng lại

giữa đám vật liệu xây nhà đổ nát và bàng hoàng nhìn bốn phía quanh mình;
anh la lên:

- Nằm xuống!
Cả hai nằm ép xuống gạch, dằn mình xuống gạch, và ngay lúc đó một

mảng bom lớn làm tung ống khói lò bếp, làm cho một thứ bụi đỏ, ngửi như
mùi đất sét khô, rơi lả tả xuống, phủ hai người từ đầu đến chân.

- Đừng nhúc nhích, cứ nằm ẹp đấy! - Mêrétxép vừa ra lệnh vừa dằn mình

không cho nhỏm lên, chống lại cái muốn điên cuồng là đứng lên chạy, chạy
đâu thì chạy, cái ý muốn mà ai nấy đều cảm thấy khi gặp trận oanh tạc đêm.

Không thấy oanh tạc cơ đâu. Chúng bay trên cao tối đen, phía trên hỏa

châu sáng rực đất. Nhưng nhờ ánh sáng mập mờ của hỏa châu, thấy rõ
những trái bom rơi xuống, khi nó tiến vào vùng có ánh sáng, thấy rõ nó
ngày càng lớn lớn dần, mau chóng, giống như những giọt nước đen khổng
lồ, trong lúc đó, ở dưới, lửa đỏ của bom nổ uốn quằn quèo, phun lên trong
bóng tối đêm hè. Tưởng đâu như đất đang vỡ tung và kêu la đau đớn.

Hai phi công cứ nằm ép mình trên cái lò, nó rung rinh và cứ mỗi khi bom

nổ lại giật bắn lên. Cả hai, nghe theo linh tính, nằm ép toàn thân xuống
gạch. Hai anh áp mình, áp mặt, áp tay chân xuống, như muốn chôn mình,
hòa mình vào gạch. Rồi tiếng động cơ xa dần, và bấy giờ thì nghe thấy
tiếng trái châu xẹt lửa có cột dù, rít lên khi xuống đến nơi, cùng tiếng lửa
cháy đốt nốt vật liệu đổ nát, nổ lẹt đẹt ở bên kia phố. Mêrétxép giũ áo quần
cho hết rơm rạ vôi bụi, làm ra bộ bình tĩnh nói:

- Chúng mình được tiếp rước thật ra trò!
- Thế còn các anh ngủ ngoài kia?
Pêtơrốp lo lắng vừa cố dằn không cho bất giác nấc lên, không cho răng

run lập cập, vừa nhắc thêm:

- Còn Marina?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.