MỘT NGƯỜI CHÂN CHÍNH - Trang 334

ngang, nát dọc. Nhiệm vụ là phải bảo vệ không phận trong khi chiến xa
tiến. Nhiệm vụ bảo vệ giản đơn thôi, đúng thế, nhưng trong một cuộc chiến
tranh tàn khốc như vậy, thì đó không phải là chuyến dạo chơi. Không sớm
thì muộn cũng sẽ đụng với kẻ thù trên không trung. Đã đến lúc thử sức, để
cho Mêrétxép chứng minh rằng anh cũng có khả năng như bất cứ phi công
nào và anh đã đạt tới đích của anh.

Tim Alếchxây đập mạnh, không phải vì anh sợ chết, không phải vì anh

cảm thấy cái băn khoăn trước nguy hiểm mà những người dũng cảm nhất
và tự chủ nhất cũng phải cảm thấy. Anh lo chuyện khác cơ: lo không biết
các súng đại bác và súng liên thanh của anh đã được coi kỹ lại chưa?
Không biết ống phóng tiếng nghe, lắp trong mũ mới của anh, chưa được
thử trước thì nó có bỏ rơi anh trong giữa lúc đang chiến đấu không? Không
biết Pêtơrốp có kéo lê ở đằng sau không? Hay đang khi hoạt động, anh ta
có để hăng say lôi kéo quá đà không? Cây gậy của anh đâu nữa, mất quà kỷ
niệm của Vaxili Vaxiliêvít rồi sao? Với lại, không biết có ai chớp mất cuốn
sách anh đang đọc hôm qua không, một cuốn truyện anh đang đọc dở, phải
ngắt đúng ở chỗ mê say nhất, để trên bàn trong nhà trú ẩn... Anh nhớ ra
rằng chưa chào Pêtơrốp, mà Pêtơrốp thì đã chui vào buồng lái máy mất rồi.
Anh giơ tay làm hiệu, nhưng anh kia không thấy. Dưới mũ, da mặt anh
hồng hào những vết đỏ. Anh nóng lòng nhìn bàn tay của đội trưởng đã giơ
lên. Bàn tay hạ xuống. Nắp các máy bay đóng xuống.

Ba phi cơ lạch tạch trên hàng đi, rung chuyển, lăn trên đường bay, theo

sau là ba chiếc khác, rồi một đoàn thứ ba cũng tiến ra. Đoàn đầu đã cất
cánh lên trên không, đoàn của Mêrétxép bay lên theo. Đất bằng ở dưới bập
bềnh bên này rồi đến bên kia. Mắt không rời máy bay trước, Alếchxây bay
theo sát, và đoàn thứ ba lại nối theo gắn liền vào đoàn anh.

Đã tới hỏa tuyến. Đất bị đạn đại bác bắn nứt vỡ rách toang, giống như

một con đường bụi lác đác những hạt nước lớn lúc vừa mới mưa. Các khúc
đường hầm chật hẹp các nơi trú ẩn bé nhỏ bọc sắt cùng các lô cốt, đều lởm
chởm những kèo rui gạch ngói. Ánh lửa vàng sáng rực lên rồi lại tắt, dọc
theo suốt thung lũng đảo lộn tơi bời. Đó là hỏa lực của một cuộc chiến đấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.