MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 122

đứng dưới nắng chờ Điểu. Những giọt mồ hôi lấp lánh trên hai cánh mũi và
chiếc áo vải bông chéo màu xanh của cậu ta lấm tấm bùn nơi bậc thang cậu ta
đang ngồi.

“Chào thầy!”

“Chào em!” Điểu đáp lại.

“Em đánh cuộc là thầy hiệu trưởng gọi thầy về câu chuyện của thầy. Rõ ràng

là thằng ngốc đó đã đi mách lẻo với thầy hiệu trưởng về chuyện của thầy, hắn
có cả bức hình thầy nôn mửa được chụp bằng một máy ảnh bỏ túi nữa!” Chàng
sinh viên cười điệu, lộ cả hai hàm răng lớn, trắng muốt.

Điểu cũng cười. Có thể nào kẻ tố cáo anh lúc nào cũng mang theo máy ảnh

bỏ túi, rình rập với hy vọng chộp đúng cái giây phút mềm yếu của anh để làm
bằng chứng buộc tội?

“Hắn nói với thầy hiệu trưởng thầy đến lớp vẫn còn say, nhưng năm sáu đứa

bọn em muốn làm chứng rằng thầy đã bị ngộ độc thức ăn. Tụi em nghĩ tốt nhất
là nên gặp thầy trước để bàn chuyện.” Chàng trai nói một cách láu lỉnh, ra vẻ
một kẻ thấy trời không thấy trán nhưng đang rất tự mãn.

“Em và các bạn lầm rồi. Tôi có say. Tôi có lỗi như lời tố cáo của con người

trong sạch đó.” Điểu vượt qua mặt chàng sinh viên và bước xuống cầu thang.

“Nhưng thưa thầy!” Chàng trai vẫn kiên trì báo theo Điểu, “thầy sẽ bị sa thải

nếu thú nhận điều đó. Thầy hiệu trưởng là người đứng đầu chi hội Cấm Rượu
địa phương, nhân danh Chúa!”

“Em đang đùa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.