MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 124

Vẻ mặt của vị hiệu trưởng khi ngồi ở bàn làm việc nhìn lên báo cho Điểu

biết rằng cuộc gặp này hàm chứa một tai họa. Anh phó mặc cho số phận, ít
nhất anh cũng cố vui bất cứ lúc nào có thể được cuộc gặp gỡ này.

“Anh Điểu, chúng tôi đã có trong tay vài tin tức mâu thuẫn nhau về anh. Nói

thực với anh cũng khó xử cho tôi đấy” vị hiệu trưởng nói với giọng của một
nhà tư bản sắc sảo trong bộ phim nói về một tập đoàn kinh doanh, vừa giáo
điều vừa khắt khe. Còn ở độ tuổi giữa ba mươi, con người này đã chuyển một
cơ sở giáo dục bình thường thành một trường dự bị đại học đang phát triển và
bây giờ đang có ý định thành lập một đại học cấp thấp. Cái đầu vồ của ông ta
được hớt nhắn bóng và mang đôi kính đặt riêng – hai tròng kính hình bầu dục
gắn với cái gọng dày và thẳng –làm nổi bật khuôn mặt không cân xứng của
ông. Tuy nhiên, trong đôi mắt tội lỗi ẩn sau cặp kính phô trương kia có một
điều gì đó luôn luôn gây cho Điểu một tình cảm êm dịu đối với ông.

“Tôi biết thầy đang nhắc đến điều gì. Và tôi có lỗi.”

“Sinh viên phàn nàn anh là một cộng tác viên thường xuyên cho tờ báo của

trường – một anh chàng khó tính. Có thể sự việc sẽ rắc rối nếu anh ta làm to
chuyện đấy...”

“Vâng dĩ nhiên. Tốt hơn là tôi xin nghỉ dạy ngay.” Điểu nhanh miệng nói,

chủ động giải quyết để làm nhẹ gánh nặng cho vị hiệu trưởng. Vị hiệu trưởng
khịt mũi một cách quá đáng rồi làm ra vẻ thảm hại.

“Tất nhiên, giáo sư sẽ khó chịu..” ông ta lên tiếng như muốn yêu cầu Điểu tự

giải thích hoàn cảnh của mình với cha vợ.

Điểu gật đầu. Anh có cảm giác rằng mình sẽ điên tiết nếu không rời khỏi

văn phòng ngay tức thì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.