MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 130

làm gì với đám khói này?” Điểu nói một cách dè dặt rồi đặt bia và hộp cá hồi
lên chiếc ti vi.

Himiko xuống nhà bếp mở cửa thông gió. Nhưng bạn nàng không quan tâm

đến đôi mắt xoi mói của Điểu, đốt điếu thuốc mới kẹp giữa những ngón tay thô
ráp với móng tay sơn bạc. Trong ánh sáng của đốm lửa vàng cam trên điếu
thuốc Dunhill bạc, Điểu nhìn thấy những nếp nhăn trên chân mày và những
đường gợn sóng trên mí mắt có quầng thâm của cô ta, mặc dù mái tóc xõa lửng
trên khuôn mặt. Một cái gì đó đang gặm nhấm cô gái: Điểu trở nên cảnh giác.

“Các cô không thấy nóng à?”

“Lạy Chúa, em nóng đến sắp lả người đây.” Bạn của Himiko nói một cách u

sầu. “Mà không khí trong phòng tù túng khi anh đang chuyện trò vui vẻ với
bạn thân thì cũng thấy khó chịu thật.”

Trong khi Himiko đang lăng xăng dưới bếp, xếp bia vào ngăn đá, quét bụi

những hộp thực phẩm và xem xét nhãn hiệu thì cô bạn của nàng nằm trên
giường nhìn với vẻ chê bai. Điểu nghĩ, con khỉ gió này có lẽ sẽ hết sức thích
thú khi tung ra những tin tức nóng hổi về chúng tôi. Tôi chẳng nhạc nhiên nếu
như cô ả đưa chuyện lên đài vào một đêm nào đó.

Himiko đã treo tấm bản đồ của Điểu lên tường phòng ngủ. Ngay cả quyển

tiểu thuyết châu phi mà anh đã giấu trong sắc cũng nằm vãi trên sàn nhà giống
như con chuột chết. Hẳn là Himiko đang đọc sách trên giường khi bạn nàng
đến. Vì thế nàng ném nó xuống sàn, đi mở cửa rồi sau đó không nhặt lên. Điểu
nổi cáu: tài sản châu Phi của anh bị đối xử quá bất cẩn, điều này chắc là một
dấu hiệu không hay. Tôi cho rằng từ nay mình khôn còn cơ hội nhìn thấy bầu
trời châu Phi nữa. Và không còn tính chuyện dành dụm tiền bạc cho chuyến du
hành đó nữa, tôi vừa mất công việc mà tôi cần có để kiếm sống qua ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.