MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 151

“A, sao anh không nói sớm! Ông Mỹ ấy ở căn phòng đầu tiên trên tầng hai.”

Nói xong người đàn bà mập mạp ấy biến đi nhanh. Đoán ra “ông Mỹ” chính là
Delchef, Điểu thấy rõ là ông ta đã chinh phục được cảm tình của người phụ nữ
khổng lồ kia. Điểu vẫn còn nghi ngờ khi trèo kên những bậc thang hết sức chật
hẹp thì thấy ông Delchef đang đứng trước mặt anh, dang rộng đôi tay chào
đón, mặc dù đôi mắt ông có vẻ bối rối. Lòng Điểu trào kên niềm vui sướng:
Ông Delchef là người duy nhất trong tòa nhà này đã biết để cửa mở chống lại
cái nóng.

Điểu dựng đôi giày vào chân bờ tường hành lang rồi bắt tay ông Delchef

đang vui mừng đón anh từ trong cửa. Giống như một vận động viên chạy việt
dã, ông chỉ mặc chiếc quần soọc xanh và áo may ô, mái tóc đỏ hung đã được
hớt ngắn nhưng trông ông khác đi với chòm râu rậm rạp cùng màu. Điểu
không tìm thấy điều gì chứng tỏ rằng kẻ đứng trước mặt anh là một người lánh
nạn, ngoại trừ cái cơ thể nặng mùi của một con gấu to lớn rất vụng về mặc dù
thân hình ông mảnh khảnh. Có thể ông ta không có dịp tắm rửa từ ngày ẩn thận
ở đây.

Khi hai người trao đổi với nhau những lời thăm hỏi bằng tiếng Anh pha trộn

xuềnh xoàng, ông Delchef cho biết cô bồ của ông vừa đi ra ngoài để làm tóc.
Ông mời Điểu vào nhà, nhưng Điểu chỉ vào sàn trải nhà trải thảm tatami và xin
lỗi không thể vào được vì chân bẩn. Ý anh muốn đứng ngoài hành lang nói
chuyện cũng được. Anh sợ bị bó rọ trong căn phòng của ông Delchef.

Điểu nhìn thấy căn hộ chẳng có đồ đạc gì. Một cánh cửa sổ suy nhất phía

sau đang mở, nhưng nó lại bị một hàng rào gỗ dài đặc cách đó vài đoạn chắn
ngang. Có thể là do những kẻ sống ở căn hộ bên kia rào không muốn dòm nhó
từ cửa sổ của ông Delchef.

“Ông Delchef, tòa công sứ muốn ông mau quay về,” Điểu đi thẳng vào sứ

mệnh của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.