MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 180

vũ khí hạt nhân sẽ bế tắc vì bất đồng ý kiến. Đài đang phát băng nhạc viết về
những nạn nhân Hiroshima chống đối lời tuyên bố của Liên minh. Có thể nào
thực sự có được một thứ vũ khí hạt nhân trong sạch như thế? Điều gì sẽ xảy ra
nếu những cuộc thử nghiệm được các nhà khoa học Liên Xô thực hiện ở vùng
Siberia hoang vu, có thực một quả bom hydrogen lại không gây hại cho người
hay thú vật không?

Himiko đổi đài. Chương trình nhạc quen thuộc, một bản tango – không thể

nào Điểu phân biệt được một điệu tango với một điệu nhạc khác. Bản nhạc như
kéo dài vô tận: cuối cùng Himiko phải tắt radio. Họ đã thất bại trong việc xác
định giờ giấc.

“Anh Điểu, hình như Liên minh Chống Chiến tranh Hạt nhân đã nắm hết

vấn đề thử nghiệm vũ khí hạt nhân của Liên Xô,” Himiko bâng quơ lên tiếng.

“Có lẽ như thế,” Điểu đáp lại.

Trong thế giới loài người này, thời gian đang trôi qua, thứ thời gian duy nhất

của nhân loại, và số phận đã tóm lấy toàn thể thế giới là thứ số phận đang dẫn
dắt lũ quỷ dữ. Mặt khác, Điểu chỉ có thể chịu trách nhiệm với đứa bé đang nằm
trong chiếc nôi trên lòng anh, với con quái vật điều khiển số phận của riêng
anh.

“Anh Điểu này, anh có nghĩ rằng có người muốn một cuộc chiến tranh hạt

nhân, không phải vì họ bám theo lợi ích kinh tế hoặc chính trị của việc chế tạo
vũ khí nguyên tử, mà đơn giản chỉ vì họ muốn như thế không? Em muốn nói
rằng nếu đa số chúng ta tin mà không có lý do đặc biệt nào rằng hành tinh này
phải được trường tồn và hy vọng rằng nó sẽ trường tồn, thì cũng có những kẻ
có tâm hồn đen tối tin tưởng mà không có lý do rõ ràng, rằng loài người phải bị
hủy diệt. Ở miền Bắc Âu có một loài thú nhỏ như chuột, tên gọi là Lemmut,
thỉnh thoảng người ta phát hiện ra chúng tự sát tập thể. Anh Điểu, em tự hỏi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.