MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 199

Sợ hãi vì sự thay đổi môi trường đột ngột, đứa bé nằm co quắp không động

đậy, dò xét những người lớn bằng cặp mắt hầu như vẫn chưa biết nhìn. Vì hai
người đàn bà cứ dừng bước để âu yếm thằng bé, Điểu và vị giáo sư vừa đi vừa
trò chuyện đã dần dần bỏ xa họ.

“Lần này anh mới thực sự đối đầu với vấn đề của anh đấy nhé.” Vị giáo sư

nói.

“Thực ra, con đã cố trốn chạy. Và hầu như con sắp thoát. Nhưng hình như

thực tại buộc người ta phải sống cho đúng mức khi ở trong một thế giới thực.
Con muốn nói, dù cho người ta có bị mắc vào cái bẫy tự lừa dối mình, thì ở
đâu đó người ta vẫn tìm thấy rằng sự chọn lựa duy nhất là tránh nó.” Điểu ngạc
nhiên về sự hằn học câm lặng trong giọng nói của anh. “Dù sao, đó cũng là
điều con đã tìm thấy.”

“Nhưng cũng có thể sống trong cuộc đời thực bằng cách hoàn toàn khác hẳn.

Có những kể nhảy cóc từ sự lừa dối này qua sự tự lừa dối khác cho đến khi
nhắm mắt lìa đời.”

Qua cặp mắt nửa nhắm nửa mở, Điểu hình dung lại chiếc tàu hàng nhổ neo

đi Zanzibar cách đây vài hôm mang theo Himiko. Anh tưởng tượng mình đã
giết chết thằng bé, đứng vào chỗ chàng thanh niên kia bên cạnh nàng. Một viễn
cảnh đầy cám dỗ của Quỉ sứ. Và có lẽ một thực tại như thế đang xuất hiện
trong một thế giới khác của Himiko. Điểu mở mất, quay về với những vấn đề
của thế giới mà anh đã lựa chọn ở lại. “Có khả năng là đứa bé phát triển bình
thường,” anh nói, “nhưng mối nguy hiểm khác là nó có thể lớn lên với một chỉ
số thông minh rất thấp. Điều đó có nghĩa là con phải dành dụm tiền bạc tối đa
cho tương lai của nó cũng như của chúng con. Tuy nhiên con không yêu cầua
giúp con tìm một việc làm khác đâu, nhất là sau khi con đã ói mửa một trận
như thế. Con đã quyết định quên nghề dạy học, con đang muốn trở thành một
hướng dẫn viên du lịch cho người nước ngoài. Con luôn mơ được đến châu Phi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.