MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 56

Thế giới đa nguyên à? Khá hay, Điểu nghĩ, chúng ta có thể bàn luận chuyện

này trong men rượu. Điểu đưa mắt nhìn xung quanh giống như một con chó
săn đánh hơi dấu vết con mồi trong khi anh theo Himiko vào phòng trong.
Trong phòng khách, trời có vẻ như đang về đêm, tối tăm và tù hãm chẳng khác
nào một ổ rơm dành cho con thú nuôi bệnh hoạn. Điểu liếc nhìn chiếc ghế mây
cũ nhưng chắc chắn mà anh thường ngồi và sau khi dọn mấy tờ tạp chí, anh
cẩn thận ngồi xuống. Từ lúc Himiko tắm xong, mặc quần áo và trang điểm cho
đến giờ nàng vẫn chưa mở đèn, còn những tấm màn cửa thì he hé mở. Khách
phải kiên nhẫn đợi chờ trong bóng tối. Lần viếng thăm sau cùng cách đây một
năm, Điểu đã đạp nhằm một mảnh gương và ngón chân cái của anh bị cắt chảy
máu. Anh rùng mình khi nhớ lại cái đau về nỗi sợ hãi.

Trong cảnh hỗn độn của sách báo, những chai, hộp không, dao, kéo, những

bỏ bao, những đóa hoa héo hái trong khu rừng mùa đông mang về, những loại
côn trung và những bức thư vừa cũ vừa mới không chỉ nằm đầy kín sàn nhà và
bàn ghế mà nằm cả trên kệ sách dọc theo cửa sổ, trên máy nghe nhạc, trên tivi:
thật khó mà tìm chỗ đặt chai rượu. Điểu do dự và rồi anh lấy chân đẩy cái mơ
hỗn độn trên sàn để tạo một chỗ trống vừa chèn chai Johnny Walker vào giữa
hai mắt cá. Himiko nhìn qua cánh cửa lớn và nói với vẻ xã giao: “Em vẫn
không học được cách gọn gàng, ngăn nắp. Lần này trông nó giống như lần sau
cùng anh có mặt ở đây phải không anh Điểu?”

“Đúng như thế, khỉ thật, anh đã bị cắt ngón chân cái!”

“Tất nhiên rồi, cái sàn nhà quanh chiếc ghế đầy máu phải không nào?”

Himiko nhớ lại. “Chuyện đó xưa rồi mà anh Điểu. Nhưng rồi đâu vẫn hoàn
đấy. Hiện giờ anh ra sao nào?

“Thực ra thì anh bị một tai nạn.”

“Tai nạn à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.