MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 57

Điểu ngập ngừng. Anh không có ý định bộc lộ ngay tất cả nỗi phiền muộn

trong lòng. “Vợ chồng anh có một đứa con nhưng nó chết rồi.” Anh đơn giản
hóa sự việc.

“Trời! Thật vậy sao? Cùng một chuyện lại xảy ra cho hai người bạn của tôi!

Em biết đến ba người như vậy. Anh không nghĩ rằng đó là hậu quả của bụi
phóng xạ ư?

Điểu cố so sánh đứa con hình như có hai đầu của anh với những bức ảnh về

sự đột biến do phóng xạ gây ra mà anh đã thấy. Nhưng anh chỉ nghĩ về sự bất
bình thường của đứa bé và mổ cảm giác cực kỳ hổ thẹn dấy lên cổ họng anh
một cách gay gắt. Làm thế nào anh có thể bàn luận điều bất hạnh với người
khác trong khi nó vốn là của chính anh?! Anh đã có cảm giác rằng đây không
hề là vấn đề mà anh có thể san sẻ với đồng loại.

“Trường hợp của con anh, rõ ràng là một tai nạn.”

“Anh Điểu, thật là một kinh nghiệm khủng khiếp đối với anh,” Himiko nói.

Nàng im lặng nhìn anh bằng đôi mắt u buồn.

Điểu chẳng cảm thấy băn khoăn gì qua cái nhìn của Himiko, thay vào đó,

anh nâng chai Johnny Walker lên. “Anh muốn có một chỗ nào đó để uống và
anh biết em chẳng phiền hà gì cho dù bây giờ là buổi trưa. Uống với anh chứ?”

Điểu cảm thấy mình tán tỉnh cô gái giống như một thằng đĩ đực vô liêm sỉ.

Nhưng đó là cung cách mà những gã đàn ông Himiko quen biết thường đối xử
với nàng. Anh chàng mà nàng đã kết hôn, còn trắng trợn nhiều hơn Điểu hay
bất cứ những người bạn khác của nàng, nịnh nọt, tâng bốc nàng như thể chàng
ta là một đứa em trai. Và bất ngờ một buổi sáng, chàng ta đã treo cổ tự tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.