MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 65

tuổi già trong thế giới cuối cùng của chúng ta – điều đó nghe có vẻ hợp lý, phải
thế không anh Điểu?”

Sự nhận thức bất ngờ buộc Điểu ngắt lời: “Em vẫn còn tự giày vò mình về

chuyện tự tử của chồng em phải không Và em đã bày tỏ toàn bộ sự lừa dối
mang tính triết lý này để cướp mất cái chết chung cuộc.”

“Anh muốn nói gì thì nói, vai trò của em từ khi anh ta bỏ em lại thế giới này

là không ngừng tự vấn tại sao anh ta chết...” Làn da xám quanh đôi mắt yếu ớt
của Himiko đổi màu nhanh chóng một cách đáng sợ. “... bây giờ tuy đó là một
vai trò đáng ghét nhưng em chấp nhận nó, em không trốn tránh những trách
nhiệm của em, ít nhất là trong thế giới này.

“Himiko, đừng nghĩ anh phê bình em, vì anh không phê bình. Anh chỉ

không thích nhìn thấy em tự hành hạ mình...” Điểu mỉm cười, cốt làm cho lời
lẽ của anh bớt cay độc, nhưng nó vẫn thốt ra. “Em đang cố làm một điều gì đó
mà nó vượt ra ngoài cái bất biến có liên quan đến cái chết của chồng em bằng
cách thừa nhận có một thế giới khác mà anh ta vẫn sống. Nhưng em không thể
tạo nên tính tuyệt đối của người thân đã chết, không phải là vấn đề em dùng
cách đánh lừa mang tính tâm lý nào.”

“Có lẽ anh đúng, anh Điểu... xin rót cho em ly khác.” Giọng nói của Himiko

khô khốc và thờ ơ. Điểu rót đầy ly của cả hai người và cầu mong Himiko uống
để quên đi những lời phê bình tự phát của mình và ngày mai lại tiếp tục mơ về
thế giới đa nguyên. Giống như một nhà du hành vượt thời gian đang viếng
thăm một thế giới mười ngàn năm về trước, Điểu khiếp sợ phải chịu trách
nhiệm cho bất cứ rủi ro nào xảy ra trong thế giới hiện tại. Cái cảm giác đó đã
chầm chậm lớn dần trong anh từ khi anh biết được rằng con anh là một quái
vật. Bây giờ anh muốn rời bỏ thế giới này trong chốc lát, như một người bỏ
một ván bài khi anh ta có nước bài xấu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.