MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 64

Nụ cười nở trên khuôn mặt của Điểu là nụ cười bình yên. Rượu đã ngấm vào

mao mạch xa nhất trong cơ thể anh và nó đang gây hiệu quả mạnh: áp lực giữa
màu đỏ tái trong người anh và thế giới bên ngoài bằng nhau. Điểu biết khá rõ,
không hẳn cái cảm giác này sẽ kéo dà

“Anh Điểu, anh không thể hiểu một cách đầy đủ, nhưng ít ra anh cũng có

được ý tưởng chung chung chứ? Trong hai mươi bảy năm sống của anh cũng
có những lúc anh đứng ở cái gạch nối mơ hồ của cái sống và cái chết. Vậy thì,
trong mỗi một lúc nào đó anh tồn tại trong thế giới này và bỏ lại thân xác mình
trong thế giới khác. Anh Điểu, anh phải nhớ những giây phút đó chứ?”

“Đúng ra anh có nhớ. Có phải em đang nói rằng anh bỏ lại thể xác của mình

trong mỗi một dịp may đó và thoát khỏi thế giới này?”

“Chính xác là thế.”

Có thể nàng có lý chăng? Điểu tự hỏi một cách uể oải. Phải chăng có một

anh chàng Điểu khác bỏ lại phía sau một thể xác ở mỗi phút giây nguy kịch
đó? Và phải chăng có những anh chàng Điểu đã chết trong hằng hà thế giới
khác, một anh chàng Điểu là cậu học trò bạc nhược, nhút nhát và một học sinh
trung học có tinh thần nghèo nàn nhưng thể xác thì khỏe mạnh hơn thể xác của
anh? Vậy thì ai trong số những tên Điểu chết đó đáng ao ước nhất? Có một
điều chắc chắn: không phải chính anh, không phải anh chàng Điểu trong thế
giới này.

“Vậy thì có một cái chết chung cuộc khi cái chết của em trong thế giới này

cũng chính là cái chết của em trong tất cả những thế giới khác?”

“Về mặt nào đó phải có. Anh phải sống đến vô tận ít nhất trong một thế giới.

Em muốn nói anh có thể chết vì tuổi già khi anh trên chín mươi. Vì vậy chúng
ta đều sống trong thế giới này hay thế giới khác cho đến khi chúng ta chết vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.