MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 62

“Thế thì anh nghĩ rằng thực sự mình chẳng bao giờ làm ai sợ.”

“Em tin chắc anh chứ thì đúng hơn. Nhưng anh không nghĩ đó là một kinh

nghiệm mà sớm muộn gì anh cũng sẽ trải qua sao?” Giọng nói của Himiko dè
dặt, nhưng ẩn chứa một lời tiên đoán.

“Anh nghĩ giết một đứa bé trong nôi sẽ làm cho em cũng như mọi người đều

khiếp sợ.” Điểu rót rượu cho mình và Himiko. Anh nốc một hớp cạn ly rồi rót
đầy trở lại. Himiko thì uống một cách từ tốn.

“Em không muốn uống à?” Điểu hỏi.

“Vì em còn lái xe. Em chưa bao giờ chở anh đi phải không?”

“Anh không nghĩ thế. Chúng mình sẽ cùng đi vào một ngày gần đây.”

“Em sẽ chở anh đi bất cứ đêm nào cũng được. Ban ngày thì nguy hiểm vì xe

cộ quá nhiều, phản xa của em nhanh hơn khi trời tối.”

“Đó có phải là lý do mà em tự giam mình suốt ngày và nghĩ ngợi không?

Anh muốn nói đến cuộc sống của một triết gia thực sự – một triết gia lái chiếc
xe MGC đỏ chạy như bay trong đêm tối – không phải là xấu. Thế giới đa
nguyên này là gì?”

Điểu để ý đến khuôn mặt của Himiko khi nó bừng lên niềm khoái cảm với

vẻ khoan khoái. Đây là sự đền bù cho điều khiếm nhã vì cuộc viếng thăm
đường đột của anh và cho cuộc rượu mà anh đã dự định: chẳng ai ngoài anh ra
chịu khó ngồi nghe những điều mơ tưởng của Himiko.

“Ngay lúc này anh và em đang ngồi trò chuyện với nhau trong căn phòng là

một phần của cái mà chúng ta gọi là thế giới thực sự,” Himiko bắt đầu. Điểu ổn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.