MỘT NỖI ĐAU RIÊNG - Trang 68

không, dù anh cố gắng đến như thế nào. Anh nên chấm dứt bằng cách phân sức
từng đoạn một giống như một vận động viên bơi sấp đường trường...”

“Có phải em đang nghĩ sẽ lên giường với anh bây giờ không?”

“Em không ngủ với anh khi anh quá say như thế, nó vô nghĩa với cả hai

chúng ta.”

Điểu thọc ngón tay qua cái lỗ rách trong túi quần, anh khám phá ra một cái

đó ấm ấm và mềm: một con chuột dại khờ và đờ đẫn. Không còn sinh khí,
hoàn toàn trái người với con nhím biển đang bốc lửa trong ngực anh.

“Chẳng làm ăn được gì, phải thế không anh Điểu?” Một cách tự tin, Himiko

khẽ cử động thách thức.

“Anh không còn khả năng, nhưng chắc chắn anh có thể thực hiện... để đưa

em lên chín tầng mây!”

“Đối với em, anh biết đó, để đạt đến độ cực khoái không đơn giản như thế

đâu. Anh Điểu, hình như anh không còn nhớ rõ cho lắm chuyện xảy ra khi
chúng ta nằm trong bãi gỗ. Đối với anh thì sao em không biết. Nhưng đối với
em, đó là đêm động phòng hoa chúc. Trời lạnh, nhớp nhúa, lố bịch và cũng lâm
lu. Từ đó em đã tham dự một cuộc đua đường dài và phải vật lộn suốt đường,
anh Điểu!”

“Anh đã làm cho em cảm thấy nhạt nhẽo sao?”

“Nếu anh muốn nói đến sự khoái lạc bình thường, em đã phát hiện điều đó

cho chính mình ngay tức thì. Em đã có được từ vài người bạn cùng lớp hầu
như trước khi bùn trong bãi gỗ dính vào móng tay em khô đi. Nhưng từ đó đến
giờ, em không ngừng săn đuổi một niềm cực khoái tốt hơn, và vẫn một niềm
cực khoái hơn thế – giống như leo lên một bậc cầu thang!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.