MỘT NƠI ĐỂ NHỚ - Trang 109

MƯỜI MỘT

M

ặt trời vừa lặn thì bóng đêm đã bao trùm xuống khắp khu vực

cắm trại. Một vài ba ráng nắng yếu ớt còn sót lại phía trời Tây cũng chỉ
đủ làm cho bóng đêm tượng hình như một tấm thảm đen bao phủ cả
bầu trời mênh mông. Bên trong các chòi lá, những ngọn đèn bão trở
nên vô cùng linh động, xé tan màn đêm mù mịt. Ven bờ sông, hàng loạt
ếch nhái cất tiếng kêu trầm bổng hòa lẫn với tiếng ai oán của một vài
con ve sầu nghe thật buồn bã. Đó đây một vài con chim rừng vang lên
những tiếng gọi đàn rời rạc.

Tại một góc lều được dựng làm nhà bếp, Ngô Văn Lộc cong người

trên chiếc thùng gỗ mà thường ngày anh làm bàn viết cho mình. Gương
mặt của Lộc lúc này đầy vẻ căng thẳng, anh đang chăm chú nắn nót
từng nét chữ Quốc Ngữ. Thỉnh thoảng Lộc ngừng tay viết, ngẩng đầu
nhìn qua khe hở của vải lều để quan sát xem Jacques Devraux có còn
ngồi với thượng nghị sĩ Sherman tại bàn tiệc ở giữa lều ăn ngoài kia
hay không. Người tài xế của Jacques Devraux lợi dụng mọi người cùng
tham dự buổi tiệc mừng buổi đi săn thành công của họ vừa rồi để chép
thêm một tờ truyền đơn kêu gọi chấm dứt sự cai trị hà khắc của người
Pháp. Tờ truyền đơn này nguyên thủy được một cơ quan xã hội bí mật
mà anh đã gia nhập cách đây hai năm thảo ra, lúc mà Ngô Văn Lộc
đang bị người ta tước đoạt hết ruộng vườn vì không đủ tiền để nạp
thuế. Trong những ngày vừa qua Ngô Văn Lộc đã chép được nhiều bản
truyền đơn như thế này và anh hy vọng chúng sẽ giúp anh lôi kéo được
thêm một số hội viên cho cơ quan tại vùng rừng rú xa cách Sài Gòn
này. Ngô Văn Lộc đang cố gắng viết cho xong một bản nữa trước khi
mọi người dùng xong tiệc. Nhìn qua khe hở của vải lều Lộc thấy vợ
mình cùng hai đứa con nhỏ đang dọn dẹp chén dĩa trên bàn ăn. Lộc để
vội viết xuống bàn, vội vã đọc lại tờ truyền đơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.