MỘT NƠI ĐỂ NHỚ - Trang 126

— Để nói cho dễ hiểu một chút, Monsieur Joseph chắc đã thấy được

cái vẻ đẹp hiền hòa của dòng sông Hương chảy ngang qua hoàng thành
này chứ? Mùi hương của hoa thơm cỏ lạ dật dờ bay theo gió mang lại
sự yên tĩnh trầm lặng cho hai bên bờ sông, rồi những bông sen được
trồng khắp mọi nơi. Hoa sen là tiêu biểu cho sự trinh nguyên, một biểu
hiện của Huế, và mặc dù hoa được trồng từ chỗ bùn lầy, nhưng nụ hoa
lại vô cùng xinh đẹp, và hương thơm của hoa sen thì tuyệt vời. Từ
những bông hoa này chúng tôi rút được một kinh nghiệm, rằng trên đời
này con người có thể áp chế được hết mọi sự xấu xa, như Monsieur
thấy đó...

Trần Văn Hiếu ngưng nói, đưa tay chỉ về phía bên kia các bức tường

gạch đỏ, nơi mà ở phía xa xa, hình dáng của một đỉnh núi duy nhất nhô
lên cao từ hướng Nam.

— Đỉnh núi kia là núi Ngự Bình, có nghĩa là tấm bình phong của nhà

vua. Tất cả những hồn ma, bóng quế từ phương Nam đi thẳng đến đây
sẽ bị ngăn chặn lại bởi ngọn núi đó và không thể nào lọt được vào
hoàng thành.

Nói tới đây Trần Văn Hiếu lại đưa tay chỉ một vòng quanh khắp

hoàng thành để dẫn giải những điều ông nói.

— Ngoài ra chung quanh đây còn có rất nhiều dấu hiệu tốt lành. Một

ngọc nữ ôm hoa... một con rắn quấn mình dưới gốc sen... một con
phụng đang chầu...

Joseph đưa mắt nhìn theo hướng chỉ tay của Trần Văn Hiếu, nhưng

anh không tìm thấy được gì như lời ông ta nói mà chỉ thấy những vại
kiểng cùng những gốc cây con khắp nơi trong khu vườn ở đây mà thôi.
Joseph hân hoan mỉm cười.

— Tôi có thấy gì đâu? Thưa ông, nhưng khắp nơi đây, chỗ nào cũng

đẹp vô cùng. Tôi tin rằng những gì ông nói là đúng.

Chàng thiếu niên Hoa Kỳ bị thu hút bởi vẻ cổ kính của nơi này khi đi

ngang một hồ sen bát ngát hương thơm để bước vào bên trong một khu
vực của hoàng thành được rập khuôn theo lối kiến trúc đền đài, cung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.