MỘT NƠI ĐỂ NHỚ - Trang 55

là bao, Joseph chủ tâm kéo người đàn bà này vào câu chuyện của mình.
Anh lễ phép hỏi:

— Thưa, bà có con không? Thưa bà?
— Có, chúng tôi được hai cháu trai và một cháu gái.
Joseph đưa mắt nhìn quanh khắp phòng khánh tiết thật nhanh rồi tiếp

lời.

— Họ có tới đây không?
Trần Văn Hiếu lắc đầu:
— Chúng nó hãy còn nhỏ để tham dự những bữa tiệc như thế này.
Nói xong Trần Văn Hiếu đưa tay vẫy chỉ về hướng một khung cửa sổ

của phòng khánh tiết nhìn ra bên ngoài khu vườn bao chung quanh dinh
thự rộng lớn này.

— Chúng nó có xin tôi đi theo đến đây để xem dinh Thống đốc,

nhưng chúng phải ở lại ngoài vườn hoa với chị vú.

Joseph kiễng chân lên cao, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, và anh thấy

ba đứa trẻ người Annam, tất cả đều ăn vận áo dài như cha mẹ chúng.
Cả ba đang đi tới, đi lui ngoài vườn, bên sau có chị vú lò dò đi theo.

Joseph ngần ngừ một lức rối cất tiếng:
— Thưa, tôi muốn xin phép được đi gặp họ, không biết có được

không?

Joseph bỗng mỉm miệng cười:
— Như ông và bà thấy đó, tôi không được phép uống thêm rượu

Champagne nữa. Mẹ tôi có bắt tôi hứa là tôi chỉ được phép uống một ly
mà thôi, mà tôi đã uống tới hai ly rồi.

Người viên quan trẻ nhìn thẳng vào đôi mất khẩn thiết của Joseph

một lúc, rồi vụt mỉm cười cởi mở.

— Pourquoi pas?
Trần Văn Hiếu nói xong quay qua nhìn vợ lúc này cũng đang nhoẻn

miệng cười, ông tiếp tục lặp lại câu nói của mình một lần nữa, rồi lách
mình bước ra bên ngoài, đưa tay vẫy ba đứa trẻ. Một lúc sau, cả ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.