MỘT NỬA ĐẠI ĐỘI - Trang 104

- Có chứ!

- Em cũng thấy vậy, ở dưới này, ngoài những lúc làm công việc, còn

lại số thời gian trong ngày em toàn nhớ về anh. Có lúc em như phát điên
lên, chỉ muốn có anh ở cạnh em để mà...

- "Cấu xé và đay nghiến" anh phải không? - Hồng cười.

- Không... Không phải vậy.

Hồng cầm lấy hai bàn tay nhỏ nhắn của cô và đưa lên hôn rồi áp mặt

vào đó. Anh thấy hai bàn tay Thùy run run trong tay anh.

- Anh ơi... - Giọng cô lạc hẳn đi.

Họ vẫn ngồi yên trong võng. Chiếc võng căng trùng hẳn xuống. Họ

nép sát vào nhau. Hồng nhận ra mùi thơm của lá hương nhu trên làn tóc rối.
Thân thể cô ấm nóng.

- Hôn em đi, anh... - Thùy bảo.

Hồng nhận ra vầng trán trắng mịn và đôi mắt mở to. Trong đôi mắt ấy

có hai đốm lửa.

- Kể cũng kỳ lạ thật! - Anh kêu lên.

- Răng cũng kỳ lạ?

- Cách đây không lâu, anh vẫn là anh. Nếu có ai bảo rằng anh sẽ yêu,

sẽ yêu một cô con gái... Anh không tin. Không thể nào tin được. Rồi em
đến với anh. Tự nhiên, như ở ngoài quê anh, cây đào vào mùa đông rét
mướt trút sạch lá. Bỗng một buổi sáng trở dậy, ra vườn người ta thấy những
búp chồi non to nhú ra trên những nhánh cây khô gầy, khẳng khiu. Tưởng
gió rét cắt thịt đã làm cho nó teo tóp và kiệt dần sức sống. Rồi lại một buổi
sáng khác, vô số những nụ non tròn nhỏ như những giọt sương đêm. Ở một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.