- Mặc nó. Một hai đứa ăn nhằm chi.
Mười phút bò một đoạn đường vài chục mét, Cường cảm thấy thật là
lâu. Phía bên kia, cậu thấy bóng chị Thùy đã khuất vào mé tường. Cường
nín thở, nhích từng tí một trên mặt đất. Cậu nghe rõ cả giọng nói mê ú ớ
của một tên lính nào đó. Thằng lính gác ngoài sân văng ra một câu chửi:
- Đ. mạ. Muỗi nhiều quá mi ơi!
Một giọng khàn đục ngái ngủ đáp lại:
- Ờ... ờ. Còn thuốc không mi, cho tao điếu.
Cường vọt ngay dậy sau loạt AK nổ dữ dội của Thùy bất ngờ xé bầu
không gian yên tĩnh. Cậu rút chốt và lẳng liền hai quả thủ pháo vào bên
trong cửa sổ. Chạy lui chưa tới chục bước, Cường nằm áp ngực xuống rãnh
nước nhìn một quầng lửa chụp sáng ngôi nhà và rồi cả một mái đổ ập
xuống. Cậu vọt dậy bám vội phía sau lưng Thùy. Hai chị em cứ vậy chạy
tắt băng đồng.
Ba bốn phút sau mới có tiếng nổ lốp đốp trong làng. Pháo sáng bắn
vọt lên trời hoảng loạn hàng chục quả. Trận tập kích xảy ra bất ngờ. Đại đội
bảo an địch đóng cụm trong làng, không phản ứng kịp chúng bắn hí họa
trên đồng. Và khẩu cối 61 ly cứ gióng giả cấp tập nã đạn xuống vạt ruộng
ngoài làng, chặt đứt cả cây cầu tre bắc ngang con hói. Bọn chỉ huy đã kịp
gọi pháo. Phát pháo điểm bắn về hướng làng Văn Xá Trung. Giữa đồng
trống, hai chị em chạy gần, nhằm hướng làng An Đôn đi tới.