MỘT NỬA ĐÀN ÔNG LÀ ĐÀN BÀ - Trang 38

chậm rãi trên ruộng nước, vẻ lặng lẽ trầm tư, trông giống hệt đội trưởng
Vương,vịt giời làm tổ trong đám lau lác bên mương tiêu, tất bật lo toan cho
cái gia đình cỏn con của chúng. Đàn chim nước tung cánh bay chấp chới
trong nắng vàng rực rỡ, tiếng chim rộn ràng vang vọng khắp cánh đồng bát
ngát. Mạ non lặng lẽ hút lấy nhựa sống trong lòng đất ,dập dờn theo làn
gió. Đất trời hoàn hảo chẳng cần đòi hỏi gì thêm, còn con người thì khát
vọng tình yêu.

Đội trưởng Vương thường xuyên đến khu ruộng lúa, tay chắp sau lưng, một
mình quanh quẩn trên bờ ruộng, kiểm tra công việc của chúng tôi. Chiếc áo
màu xanh bộ đội khoác hờ hững trên người, ông bước đi tập tễnh ngả
nghiêng trông chẳng khác gì một con rối có gắn lò xo. Mạ đã lên đều,
chúng tôi không sợ ông kiểm tra, cũng chẳng cần phải đi theo ông. Chúng
tôi vẫn làm việc của chúng tôi như thường, mò cá, bắt vịt giời, hay ngồi
dưới bóng liễu vá bộ quần áo tù chẳng bao giờ lành lặn. Cho tới một hôm
đã kiểm tra khắp lượt, ông đến trước mặt tôi ra lệnh:
- Bảo những thằng đĩ ấy, sửa sang, đắp cho chắc những miệng tưới tiêu, bờ
ruộng chỗ nào bé đắp thêm vào. Vài ngày nữa đại đội đến làm cỏ đấy.

Lúc ấy chúng tôi mới tất bật đứng lên.

Sáng sớm ba hôm sau, chúng tôi ăn xong suất cơm trực nhật gánh về, đang
rửa chậu cơm và bát đĩa, một tổ viên đi đổ nước, phấn khởi chạy về căn nhà
đất, hét toáng lên:
- Đại đội đến rồi!

Ai nấy đều xúc động, kể cả tôi. Ở đại đội tôi không có người thân, cũng
chẳng có bạn bè, nhưng đoàn người mặc quần áo tù đen ngòm ấy vô cùng
hấp dẫn tôi. Khi chưa ra tổ trông coi ruộng, ngày đêm tôi sống ở đấy. Chế
độ luật lệ khắc nghiệt và máy móc đã tạo cho bầy người những tập quán
chung, luật lệ sống chung, và cả những tiếng lóng chỉ có chúng tôi hiểu với
nhau. Tôi cũng ngơ ngơ ngác ngác buông bát đũa xuống, cùng mọi người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.