MỘT NỬA ĐÀN ÔNG LÀ ĐÀN BÀ - Trang 62

sang hai phía như một cái cửa tò vò giữa bức tường cao. Cái cửa tò vò ấy
đã dấy lên trong lòng tôi một niềm vui sướng, một nỗi buồn thương và một
tâm trạng rối bời.
Khi tôi kiểm ra qua quít cho xong rồi về với căn nhà đất, đến giữa đường
thì gặp đại đội ra đồng làm cỏ.

Đêm mưa, ngày tạnh, trời ơi!
Cho tù lao cải rối bời ruột gan!

Một anh tù có cái mũi nhòm mồm, đi qua bên tôi đọc một câu ca dao bực
bội hằn học. Đúng thế, giá ban ngày cứ mưa tiếp thì hay bao nhiêu, tù nhân
sẽ được trùm chăn ngủ suốt ngày trong trại. Đằng này, sáng ra trời âm u,
nhưng lại không mưa. Trong đội lao cải vẫn thường xảy ra chuyện bất ngờ,
nhưng xưa nay không bao giờ gặp may. Làm cái thân lao cải, tốt nhất đừng
có mơ tưởng hão huyền gì về cuộc sống: tôi mơ tưởng hão huyền, nên tôi
đau khổ.
Ở đây không có tình yêu, chỉ có tình dục sinh lý.

Đội đàn ông đã đi qua hết. Ở tít xa phía sau là đội đàn bà. Bây giờ tôi mới
biết mình đang đợi ai; tôi bỗng thấy trào dậy một niềm rạo rực bao nhiêu
năm qua chưa từng thấy bao giờ.

Không khí xám một màu chì, những hạt mưa đọng trên cỏ xanh bờ mương
cũng mờ đục. Nhưng tất cả đều như sáng lên vì được nhìn thấy cô ta.

Đám tù đàn bà đi phía trước đều tò mò nhìn tôi chằm chằm, qua khỏi chỗ
tôi mới quay mặt đi, cô ta đi sau cùng. Sau lưng cô ta là ông cai vác súng,
tay cô cầm liềm để cắt cỏ. Bờ ruộng nào cỏ rậm quá, dứt khoát phải cắt
bằng liềm, vì chỗ ấy dù sao cũng không có lúa.

Tôi nhìn vào mắt cô ta, mắt cô ánh lên vẻ cười cợt chế giễu nhưng có nét gì
đó dường như đã rất quen thuộc và thân thiết với tôi. Chúng tôi chào hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.