MỘT NỬA ĐÀN ÔNG LÀ ĐÀN BÀ - Trang 65

Trương Hiền Lượng

Một nửa đàn ông là đàn bà

Dịch giả: Phan Văn Các & Trịnh Trung Hiếu

PHẦN THỨ HAI - Chương Một

Tám năm sau chúng tôi mới gặp lại nhau.

Cũng vào những ngày trời nổi gió. Nhưng không phải là thứ gió ẩm ướt,
mà là gió nóng khô trên sỏi đá; nơi sỏi đá chỉ có cỏ tranh nhọn, cỏ bạch
cập, cây chút chít và táo gai chịu hạn sống được mà thôi. Đây không phải là
ruộng lúa nước của đội lao cải, mà là chuồng cừu nông trường, mùi phân
cừu chua loét quyện với mùi cừu hôi nồng nặc toả ra trong không khí mùa
xuân. Thời gian đã trôi đi, cảnh huống đã đổi thay, nhưng thân phận chúng
tôi hầu như chẳng có gì thay đổi.
Tôi dùng cào bốn răng thu dọn cỏ khô vương vãi trên phân cừu lại. Cỏ khô
bay tứ tung những cọng cỏ quay tròn lông lốc trong nắng, chẳng khác gì
đàn châu chấu bay kín trời kín đất. Phía xa xa sườn núi giăng đầy sương
khói lung linh, khiến cho cả dẫy núi trùng điệp không còn khí thế tầng tầng
lớp lớp, và cũng mất luôn cả cảm giác hình khối lập thể, chỉ còn như một
bức tranh phong cảnh lồng trong khung kính. Chân núi hiện ra một con
đường nhỏ ngoằn ngoèo đi xuống dưới, tới tận chuồng cừu này, rồi lại từ
chuồng cừu kéo dài tới điểm dân cư. Từ đấy, nhập vào con đường đất ăn
thông với nông trường bộ.

Cô ta đến chuồng cừu theo con đường nhỏ ấy.

Hôm trước tôi dồn cừu từ trên núi về, chuồng cừu đã hư hỏng, chẳng còn ra
chuồng trại gì nữa. Chuồng không nhốt cừu, chẳng khác gì nhà bỏ hoang
không có người ở, dột nát rất nhanh. Cột thì xiêu xiêu vẹo vẹo, xó xỉnh nào
cũng đầy mạng nhện, máng cho cừu ăn cũng chẳng biết ai đã lấy mất.
Máng bằng gỗ, lôi về nhà cũng đóng được cái tủ. Ở nông trường chỉ có đá
ngoài bãi hoang là không mất cắp, còn những gì dùng được trong cuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.