MỘT NỬA ĐÀN ÔNG LÀ ĐÀN BÀ - Trang 66

sống hằng ngày, thì chỉ nhãng đi một tí là biến ngay. Sắp sang mùa đông
rồi, ngay những tấm đá xanh để xây dựng, cũng có người lấy cắp - Vại dưa
nhà nào mà chẳng đè đậy bằng tấm đá xanh.

Máng chẳng còn, mà rêu trên mái nhà cũng mất khá nhiều, thảo nào chuồng
sụp mất một góc. Tôi đề nghị ông bí thư đội sản xuất của chúng tôi cho
người đến giúp tôi sửa sang lại:
- Chuồng trại thế này, đâu dám để cừu chui vào, sập chết cừu đừng đổ cho
tôi mưu đồ phá hoại.

Cừu quan trọng hơn người. Nếu bảo nhà mình hỏng, xin lỗi nhá, anh đừng
hòng đội sản xuất cho người đến sửa chữa đâu. Nhưng cừu thì lại là chuyện
khác, dẫu bây giờ đang là thời vụ mùa màng bận rộn, bí thư vẫn đồng ý cho
một người nữ đến.
- Vừa đến đại đội ta đấy, vốn là ở nông trường Bãi Bạc. Cô ta không thích ở
đấy nữa, thế là mình xin cô ta về đây – Ông bí thư nói rồi, nhe răng cười –
cô ấy trước kia cũng đi lao cải, cùng ở một nông trường với cậu đấy
- Ồ! Tên là gì? – Tôi hơi giật mình.
- Hoàng Hương Cửu.

Quả đúng là thế thật.

Tù đàn bà cùng đi lao cải với tôi, dễ tới hơn trăm người, nông trường tôi
đến cải tạo, trước sau có tới hơn một nghìn lượt người tù đàn bà, nhưng tôi
nghĩ ngay tới cô ta. Tôi lại một lần nữa tin chắc rằng, mình có một thứ dự
cảm thần bí, quá khứ, hiện tại, lúc nào cũng linh nghiệm. Có điều dự cảm
tốt lành thì chưa linh nghiệm bao giờ. Có lẽ cái số tôi chẳng bao giờ gặp
may cả.

Chỉ mong sao lần này được gặp điều may đặc biệt.

Tôi đứng nhìn cô từ chỗ ở của đội sản xuất tới lúc cô từ từ leo lên dốc, mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.