MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 152

- Ừ... Ấy ấy ấy! Đợi nốt lần này đã, tuy thiếp không nghĩ rằng chàng

là một thư sinh trói gà không chặt nhưng thiếp vẫn muốn hỏi chàng một
câu, lực của cánh tay chàng thế nào?

-...

Lục Tử Kỳ đến trước mặt Tống Tiểu Hoa, nhìn thẳng vào mắt nàng,

từng từ từng từ nhẹ nhàng nhưng rất có uy:

-Nếu nàng rơi xuống chắc chắn ta sẽ đỡ được nàng.

-Thật sao?

Lục Tử Kỳ mím môi, vẫn là hai chữ:

-Yên tâm.

-Được.

Dưới ánh dương, đôi mắt của chàng đen láy, phát ra tia sáng làm say

đắm lòng người, làm người khác yên tâm. Ống tay áo sắn lên để lộ bắp tay
rắn chắc, các đốt ngón tay dài trắng nhưng thật mạnh mẽ.

Tống Tiểu Hoa đưa người lên cao đón gió, hướng về phía mặt trời lặn,

lúc nghiêng đầu lướt qua khuôn mặt xương xương của chàng, vốn định bật
cười thật to, kêu thật lớn, nhưng cuối cùng đôi mắt chỉ híp lại thành đường
cong, khóe mắt như cười.

Người đàn ông này là chồng nàng, thật tốt...

Nhưng...

Gió thổi vào mặt, ánh nắng chói mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.