MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 163

Lục Tử Kỳ thở dài, kết thúc cuộc đối thoại “tay đôi”:

-Sao đệ biết ta không mở lòng?

Hoắc Nam lạnh lùng:

-Đây gọi là lời nói khi say là lời nói thật, khi say người mà huynh gọi

tên mới là người huynh yêu nhất.

-Cái này... – Lục Tử Kỳ cúi xuống nhìn đôi chim uyên ương thêu trên

mặt chăn: - Tạm thời ta không thể khống chê được.

-Đệ biết... – Hoắc Nam nhẹ nhàng vuốt râu: - Xem ra, thê tử mới của

huynh có lẽ cũng biết.

Lục Tử Kỳ ngây người:

-Nghĩa là sao?

-Nghĩa là...

-Này! Hai chú heo say! Tỉnh rượu rồi à?

Phía dưới vọng lên tiếng nói cắt ngang lời Hoắc Nam.

-Thôi vậy, chuyện của hai người hai người tự giải quyết, đề là người

ngoài không tiện tham gia.

Lục Tử Kỳ cười từ từ đứng dậy đi về phía cái thang, nhẹ nhàng buông

một câu:

-Dù cho chuyện năm đó có liên quan đến cái chết của Đồng Nhi hay

không thì ba năm đệ cũng trả đủ rồi.

Mắt Hoắc Nam như sáng lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.