MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 204

Không cần nghĩ cũng biết, một khi tin này lan ra, nha đầu bình thường

trông mỏng manh yếu đuối là Tống Tiểu Hoa khôgn biết sẽ gây ra chuyện
khó lường gì. Bây giờ Lục Tử Kỳ chỉ có một cảm giác: đau đầu…

- Chàng thấy được đúng không? Ông chủ, gói lại.

Bộ mặt không biểu cảm của Lục Tử Kỳ được cho là đồng ý, cô công

chúa này là điển hình của việc tự cho mình là trung tâm.

Lục Tử Kỳ âm thầm lắc đầu, hướng mắt ra phía ngoài.

Mưa rơi rả rích hơn mười ngày, giờ mới có dấu hiệu sắp tạnh, mua

một cái áo dày là được, không biết Dao Dao ở nhà có mặc áo của chàng
cho đỡ lạnh không.

Vóc dáng nhỏ nhắn, khoác áo choàng dài, giống một diễn viên kịch,

chỉ tiếc là không phải vai đào kép, mà là chú hề, vai diễn ngốc nghếch, ngờ
nghệch làm người khác vui, rất đáng yêu…

Nghĩ đến Tống Tiểu Hoa mặc áo dài chấm đất, hoa chân múa tay, môi

Lục Tử Kỳ lại cong lên, nếp nhăn trên khoé miệng ẩn hiện nụ cười. Gia
Luật Bình chưa từng thấy biểu hiện đó bao giờ, đứng lặng, thất thần.

Ông chủ tiệm thấy bầu không khí kỳ lạ này cũng không dám động đậy,

nín thở tập trung biến mình thành người gỗ.

Phút chốc, cả tiệm chỉ còn nghe tiếng mưa rơi và tiếng gió thổi.

Lục Tử Kỳ vẫn chưa nhận ra sự thay đổi xung quanh, chỉ nhìn quang

cảnh trên phố thẫn thờ. Trong làn nước mưa trắng xoá, một bóng người
mặc đồ vàng nhạt lao ra vội vã, rồi nhanh chóng dừng trước mặt.

Sao lại là nàng? Chắc mình bị ảo tưởng?

- Cuối cùng cũng tìm thấy chàng rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.