MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 271

- Giờ nói thật ta nghe, chàng thực sự đã quên thê tử cũ rồi sao?

Đứng chắp tay sau lưng im lặng một hồi, Lục Tử Kỳ chậm rãi lắc đầu:

- Lục mỗ suốt đời không bao giờ quên.

- Vậy tại sao chàng năm lần bảy lượt vì nữ tử bây giờ mà đối đầu với

ta? Ta nhận thấy chàng cũng có tình cảm với người đó. Chẳng lẽ trái tim
chàng có thể dung nạp hai nữ nhân cùng một lúc?

Lục Tử Kỳ đưa mắt hướng về phía xa nơi có bóng người đang được

bao phủ bởi ánh nắng mặt trời, tự nhiên khóe miệng cong lên:

- Thê tử đã khuất là tình yêu chung thủy trọn đời của ta, không phút

nào nguôi nhớ đến, nỗi đau thấu tâm can. Còn nàng ấy, là người sẽ theo ta
suốt cuộc đời, ở bên cạnh nàng ấy, tuy không thề non hẹn biển, sinh tử
tương tùy, nhưng ta có cảm giác bình yên và mãn nguyện. Dù là chuyện
nhỏ nhặt tầm thường nhất cũng có thể tìm thấy niềm vui trong đó. Một
người là pháo hoa sáng bừng, một người là nước suối róc rách, trái tim ta
không lớn không nhỏ, vừa đủ chứa đựng hai thứ đó, và cũng chỉ có thể
chưa đựng hai thứ đó mà thôi.

Gia Luật Bình lạnh lùng:

- Câu cuối cùng thật không cần thiết!

Lục Tử Kỳ chắp tay:

- Là Lục mỗ nhiều lời, mong Công chúa thứ tội.

- Xem ra đợi chàng gọi ta một tiếng Bình Nhi thì phải chờ đến kiếp

sau rồi.

- Nếu quả thật có kiếp sau, hy vọng Công chúa sẽ không phải chịu

phiền phức bởi những thứ trần tục, có thể thực sự sống cho riêng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.