MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 293

tay lên quấn tóc. Giây phút ấy nàng ta không còn là cô công chúa ngông
nghênh của nước Liêu nữa, mà chỉ là một nữ tử bình thường đang chìm
đắm với thứ tình cảm vừa ngọt ngào vừa đau khổ.

Một lúc sau nàng ta mới hất bím tóc trong tay ra, mọi sự yếu đuối đều

theo cái hất tóc đó bay lên không trung tan biến.

Gia Luật Bình cười với Tống Tiểu Hoa đang đứng ngây ra:

- Ta chuẩn bị về nước. Khi nào Lục công tử về xin nói lại, làm phiền

rồi, đa tạ về sự tiếp đãi thịnh tình. Cáo từ!

Nói đoạn, Gia Luật Bình quay người lên ngựa, phi như bay.

Tống Tiểu Hoa không hiểu mình làm thế nào mà giải quyết được bữa

cơm trưa, dỗ Lục Lăng ngủ, rồi lại đuổi Tống Vô Khuyết lúc nào cũng
quanh quẩn không muốn rời xa. Tóm lại đợi đến lúc định thần lại thì nàng
đã ra ngoài và bước trên con đường nhỏ không bóng người.

Ánh mặt trời chói chang trên đầu, như muốn xuyên thấu vạn vật trên

thế gian này.

Vì một chú chồn trắng mà quên cả cái chết, chỉ vì người vợ đã khuất

cũng từng nuôi một chú chồn như thế. Thảo nào tối đó trở về, chàng đã vẽ
bức tranh đó…

Chú chồn kia khiến chàng nhớ đến thê tử đã khuất? Lúc đó, nếu thật

sự mũi tên xuyên thấu tin chắc chàng cũng không hối hận? Lúc đó có phải
chàng nghĩ rằng chết cũng tốt, vì như thế sẽ không phải chịu sự hành hạ của
nỗi nhớ nhung.

Nỗi nhớ…

Nỗi nhớ của chàng, chỉ dành cho một người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.