MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 408

Hữu Dung, hữu dung nãi đại, nãi đại, nãi… đại… ngực… lớn… á… *

(*) Nguyên câu là “Hữu dung nãi đại, vô dục tắc cương” nghĩa là có

lòng bao dung to lớn, chẳng chút dục vọng, đại nghĩa lẫm liệt, không ai
sánh bằng. Nhưng Tống Tiểu Hoa đã quy từ “nãi đại” ở câu này sang từ
“ngực lớn”, từ đồng âm trong tiếng Trung.

Hữu Dung khoảng mười bảy mười tám tuổi, lông mày thanh tú, lộ vẻ

linh hoạt, còn chưa hết nét trẻ con, vóc người cũng chỉ có thể coi là vừa
mới trưởng thành, cao gầy như cây giá đỗ, e rằng chẳng có lấy múi ngực
nào, vị trí đó thực sự không lớn…

Có điều liệu có giống như Lục Tử Kỳ? Thực ra rất được, chỉ là bị y

phục che đi không nhận ra?

Nhìn biểu cảm trên mặt Tống Tiểu Hoa, Lục Tử Kỳ cảm thấy xương

sống có chút ớn lạnh, khẽ ho một tiếng đứng dậy:

- Trời đã muộn rồi, tắm táp xong thì đi nghỉ sớm thôi.

- Tắm ư? – Tống Tiểu Hoa tròn xoe đôi mắt cũng đứng dậy theo

chàng: - Hay là chàng đi tắm trước đi. Thiếp đói bụng, thiếp làm chút đồ ăn
đã.

- Cũng được. Nàng muốn ăn gì thì bảo kẻ dưới làm.

- Vâng. Chàng cứ mặc kệ thiếp. Mau đi đi. Mau đi đi.

Tống Tiểu Hoa đẩy Lục Tử Kỳ ra ngoài, đến cửa thì bỗng dừng lại,

vòng tới trước mặt chàng, nói bằng giọng thảo luận một cách nghiêm túc:

- Đông Thanh! Chàng có cảm thấy thiếp có gì thay đổi không?

Câu hỏi đột ngột như vậy khiến Lục Tử Kỳ sững người, ngẫm nghĩ

giây lát rồi mới thăm dò, trả lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.