MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 529

Lục Tử Kỳ quay lại nhìn người đang nở nụ cười ngốc nghếch trước

vườn hoa khoe sắc, rồi giống như bị điện giật toàn thân run lên, đờ ra, đến
giọng nói cũng ríu vào tắc nghẹn.

- Đồng Nhi…

Lần này đến lượt toàn thân Tống Tiểu Hoa run lên.

Vì mắt chàng thì nhìn về phía vườn hoa sau lưng nàng, còn khuôn mặt

thì tựa người trong mộng hoảng hốt, thất thần, như trông thấy gì đó…

- Đông… Đông Thanh, chàng đừng dọa thiếp…

Ánh mặt trời còn sót lại nhuộm một màu đỏ như máu rùng rợn, đột

nhiên có cơn gió thổi qua, cuốn theo mấy cánh hoa bay lên không trung nhẹ
nhàng không tiếng động.

Từng cơn gió u ám, những bóng ma lập lờ…

Tống Tiểu Hoa nổi hết da gà, lạnh dọc sống lưng, hét lên một tiếng ôm

lấy Lục Tử Kỳ:

- Đồng Nhi, Đồng Nhi, tỷ không thích muội cũng được nhưng xin

đừng quá thích chàng. Chúng ta thương lượng được không, dù gì thì cũng
để chàng sống đến tám mươi hay một trăm năm rồi hãy mang chàng đi…
Nếu không thì thôi vậy, đến lúc đó chàng sẽ trở thành một người vừa già
vừa xấu, tóc bạc da nhăn móm mém, chắc chắn tỷ sẽ không thích đâu. Vì
thế, chi bằng ta chịu thiệt một tí, tiếp tục giữ chàng vậy…

Lục Tử Kỳ bị những lời van nài của Tống Tiểu Hoa làm cho dở khóc

dở cười. Đồng thời cũng các định được rằng người con gái tóc dài đứng đó
tươi cười, trong tay cầm một giỏ hoa không phải là Đồng Nhi của chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.