MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 54

- Này chàng sao vậy? Chàng không thích nó à? Hay là… chàng… -

Nàng đảo mắt, cười tinh nghịch hỏi dồn: - Không phải chứ? Một nam nhân
cao hơn mét tám như chàng, còn Vô Khuyết thì bé tí xíu, chàng lại…

- Chỉ là ta… - Lục Tử Kỳ lấy hết sức không quay đầu bỏ chạy, chỉ để

giữ thể diện trước mặt con. Chàng chỉ có thể vội vàng ngắt lời Tống Tiểu
Hoa. Cố gắng tỏ ra bình tĩnh: - Không thích chó lắm mà thôi.

Trước ánh mắt buồn thảm như nghe tin dữ của Lục Lăng và tiếng cười

phiền muộn của Tống Tiểu Hoa, Lục Tử Kỳ nhắm mắt cắn răng, từ từ đưa
tay ra, run run đỡ lấy “củ khoai lang nóng hổi” như đỡ vật nặng ngàn cân.
Sau đó duổi thẳng hai cánh tay giơ chiếc giỏ đựng Vô Khuyết đang nhìn
mình ngạc nhiên ra cách xa hàng thước.

Đúng vậy, nó vẫn còn bé thế, vừa không biết sủa, vừa không biết cắn,

có gì đáng sợ đâu chứ? Vả lại trông như cục bông rất dễ thương…

Nhưng sao da đầu chàng vẫn giật giật, tóc gáy vẫn dựng lên?

Nỗi sợ hãi từ nhỏ lẽ nào khó vượt qua đến vậy? Lục Tử Kỳ cả đời trời

không sợ đất không sợ, chỉ có mỗi điểm yếu này. Điều này ngoài hoắc nam
ra không ai biết cả, sao có thể bị bại lộ bởi nha đầu đó chỉ trong vòng nửa
canh giờ, đã vậy lại còn nhận lời làm cái việc đáng sợ này. Chẳng lẽ nàng ta
đúng là khắc tinh của mình…

- Này, chàng cẩn thận chút, đừng làm rơi Vô Khuyết nhà chúng ta đấy!

– Tống Tiểu Hoa ra sức bồi thêm: - Thiếp nói chàng nghe, đêm đến phải
chú ý nhất cử nhất động của nó. Nếu có gì bất thường phải nhanh chóng
dậy kiểm tra. Ví dụ là có thể bị lạnh, có thể là đói có thể là buồn đi tiểu,
hoặc có thể bị chăn bông bịt kín mũi không thở được… Ngoài ra, mỗi đêm
phải cho nó ăn cháo ít nhất hai lần, giờ chưa phải là mùa đông, ăn nguội
cũng được nhưng nếu chàng muốn hâm nóng cho nó một chút cũng tốt, còn
những vấn đề khác… Thiếp không nói nhiều nữa. Dù sao chàng cũng đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.