MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 577

- Trời ơi! Nhị phu nhân của con, cẩn thận kẻo bị gió. – Hiểu Yên thu

dọn xong vừa ngẩng đầu lên liền phát hiện Tống Tiểu Hoa đang ưỡn cái
bụng to đứng nhìn ra bên ngoài đình, liền cằn nhằn: - Có phải phu nhân
không biết đâu. Giờ thân thể phu nhân quý giá thế nào. Nếu có chút sai sót
gì, Nhị gia sẽ không tha cho chúng con!

- Ta đâu có yếu đến mức ky gió… - Tống Tiểu Hoa ngán ngẩm để

Hiểu Yên dìu vào bên trong. Khi quay đầu, nàng bỗng phát hiện điều gì,
vội giơ tay vén bức rèm dày phía trước lên.

Trên cây cầu nhỏ cách đình chừng chục mét, một người đang đứng

thẳng, cúi đầu.

Áo choàng lông màu trắng, đai ngọc màu trắng, giày màu trắng. Tóc

đen, lông mày đen, đôi mắt đen. Đôi môi mỏng mím chặt như tăng thêm
vài phần kiên định.

Tống Tiểu Hoa mỉm cười, vén hẳn rèm ra, gió tuyết ùa vào trong nháy

mắt khiến Hiểu Yên và Thính Huyền sợ quá vội vã buộc lại áo, đội mũ cho
nàng.

Dường như cảm thấy có tiếng động, ánh mắt Lục Tử Kỳ chuyển

hướng, khóe môi cong lên, đường nét dịu dàng.

Chàng bước nhanh trên tuyết, đem theo luồng hơi lạnh giá.

Chàng vào đến nơi vội vàng buông rèm xuống, còn nàng thì phủi tuyết

trên y phục của chàng.

Ngay lập tức, họ nhìn nhau cười.

Lục Tử Kỳ theo thói quen định nắm lấy đôi tay nhỏ bé đó nhưng ngay

lập tức dừng lại. Tay chàng quá lạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.