MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 575

Ngồi trong đình buồn rèm uống trà bên lò sưởi, gió thổi qua khe rèm,

có thể nhìn thấy tuyết trắng bay bên ngoài, Tống Tiểu Hoa ngâm nga khúc
hát, tâm trạng rất vui vẻ.

Sơn trang tuy rộng nhưng kẻ dưới rất ít. Chỉ có mười mấy lão nô bộc ở

đây thường niên phụ trách quét dọn, trông coi. Họ đều là người trung hậu,
ít nói. Những ngày tháng xa các cuộc đấu đá này khiến Tống Tiểu Hoa cảm
thấy vô cùng thư thái. Theo cơ thể mỗi ngày một nặng hơn, tính tình nàng
ngày càng thích yên tĩnh, không thích náo nhiệt, chỉ muốn ngâm mình
trong suối nước nóng, thưởng thức cảnh đẹp, kể chuyện, hát cho bảo bảo
trong bụng nghe. Mỗi ngày nàng đều vui vẻ thức dậy, vui vẻ đi ngủ, đến
giấc mơ cũng ngọt ngào.

Đây có lẽ chính là cảm giác nãm nguyện của người làm mẹ. Những

chuyện nhỏ nhặt cũng đều có thể khiến trái tim rung động.

Lục Tử Kỳ cách một ngày lại cho bồ câu đưa thư đến. Cũng như trước

đây đều kể những chuyện linh tinh. Lục Lăng đã biết được rất nhiều chữ,
căn bản không dùng cách vẽ hình để biểu đạt nội dung mình cần nữa, còn
Tống Vô Khuyết vẫn theo lệ cũ ấn bàn chân vào mực in dấu chân.

Nội dung thư hồi âm của Tống Tiểu Hoa càng vụt vặt hơn. Từ ngày

biết mình có thao, nàng bắt đầu viết “Nhật kỳ lớn lên của bảo bảo”. Hồi
đầu thai nhi chưa hề có động tĩnh gì rõ rệt, nàng chỉ ghi lại chuyện vận
động, ăn uống và suy nghĩ của bản thân. Sau này chủ yếu là ghi lại sự thay
đổi của thai nhi. Chẳng hạn như khi nào động một cái, bụng to hơn hôm
trước mấy phân mấy ly.

Thế nên thư nhà thực ra là nhật ký của hai ngày qua.

Nam nhân lo sự nghiệp bên ngoài, không thể ở bên vợ con nhưng nàng

muốn để nam nhân của mình không lỡ mất quá trình lớn lên của con. Đây
là cách bù đắp cho những điều chàng đã từng để lỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.