MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 656

-Một lần vấp ngã là một lần bớt dại, có thế chứ! –Tống Tiểu Hoa vui

vẻ buông một câu, rồi lại chăm chú nhìn Lục Tử Kỳ trong giây lát, đột
nhiên ôm chặt eo chàng, siết mạnh như muốn ép chặt mình vào khuôn ngực
gầy gò mà rắn chắc của chàng: -Đông Thanh, thực ra thiếp biết, nếu xảy ra
một lần nữa, hoặc gặp phải sự việc tương tự, chắc chắn chàng sẽ không dọ
dự cược một phen.

Nét mặt Lục Tử Kỳ sậm lại, đau lòng:

-Dao Dao, ta...

-Thiếp hiểu, thiếp hiểu hết. Chàng sẽ vì thiếp, vì gia đình này mà coi

trọng bản thân, không để mình bị thương hay xảy ra chuyện. Nếu không
phải thế thì hẳn phải là bước đường cùng không còn lựa chọn nào khác.
Đông Thanh, cho dù chàng chọn con đường nào thì thiếp cũng sẽ đi theo
chàng, bất luận đó là đường sống hay đường chết. Nhưng thiếp sẽ không
làm con ngốc chỉ biết chấp nhận sự sắp đặt một cách thụ động nữa, những
việc chàng làm, những việc nước việc quân đó, thiếp không hiểu. Thiếp
không có bản lĩnh như Tiểu Hàm, sánh vai chung sức cùng nam nhân của
mình xông pha trốn sa trường. Điều thiếp có thể làm đó là đứng sau lưng
chàng làm hậu phương vững chắc để chàng không phải lo lắng về gia đình.
Thỉnh thoảng lắng nghe những phiền muộn trong lòng chàng, cho dù không
giúp được gì, cho dù chỉ là im lặng. Thiếp nghĩ nếu chàng có một người để
chút bầu tâm sự mà không e ngại bất cứ điều gì thì ít nhiều cũng sẽ cảm
thấy nhẹ nhõm hơn, đúng không?

Nhìn vào khuôn mặt đang ngước lên với đôi mắt sáng long lanh dưới

ánh nến, Lục Tử Kỳ hôn nhẹ lên môi nàng:

-Đúng.

Dao Dao, tất cả những gì nàng đã làm, ta sẽ khắc ghi trong tim.’

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.