MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 666

nóng lui đi nhường chỗ cho sự mát mẻ.

Mấy sợi tóc bị gió thổi bay vào mũi làm Tống Tiểu Hoa không nhịn

được hắt xì hơi. Lục Việt nghiêng đầy nhìn, cười hề hề, rồi quay vào
Nguyên Hạo “hắt xì” một cái như phun mưa, sau đó hai bàn tay nhỏ xíu ôm
lấy gương mặt đầy nước dãi kia ra sức liếm...

Lục Tử Kỳ thấy vậy thất kinh, vội vàng tóm lấy áo cậu nhóc, nhấc ra,

Lục Việt giơ chân giơ tay khua khoắng gữa không trung, mồm vẫn không
ngừng kêu “Phiêu Phiêu thúc thúc, thơm thơm, ngon...”.

Tống Tiểu Hoa thở dài, lẩm bẩm:

-Thằng tiểu quỷ, không hổ danh là con trai ta, cả nam lẫn nữ đều

không tha, lại còn rất có gu thẩm mỹ. Với tuyệt phẩm như vậy, chỉ nhìn
thôi đã làm người ta phải thèm dỏ dãi rồi, ăn vào chắc ngon không gì sánh
bằng, không gì sánh bằng.

Vốn dĩ xung quanh toàn là tiếng ve kêu, tiếng gió rít, tiếng trẻ con gào,

nhưng khi nàng lúng búng mấy câu đó thì cả thế giới lại tĩnh lặng không
một tiếng động.

Thế là, khóe miệng Nguyên Hạo giật giật, lông mày Lục Tử Kỳ rướn

lên, da đầu Tống Tiểu Hoa tê tê...

Lục Tử Kỳ tiễn Nguyên Hạo đi xong quay trở vào, không tìm thấy ba

mẹ con đâu cả, định gọi người hầu đến hỏi chuyện, bỗng nghe mấy tiếng
chó sủa từ đằng xa vọng đến.

Theo tiếng sủa đến chỗ bức tường vắng vẻ, chỉ thấy Tống Vô Khuyết

miệng tha Lục Việt, đứng bên cạnh là Lục Lăng, đang chăm chú nhìn lên
trên.

Nhẹ nhàng lại gần, Lục Tử Kỳ bỗng thất kinh, buột miệng kêu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.