MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 716

Thế là Lục Tử Kỳ chỉ còn nước nín lặng, nghẹn ngào nhìn trần nhà,

buồn thương cho đám nòng nọc chưa kịp hiến thân đã vội chết thảm…

Thế nhưng thực tế đã chứng minh, lời của kẻ xấu bụng quả nhiên là

không thể tin được. Vì Lục Tử Kỳ đi liền hai năm.

Sau khi Lý Nguyên Hạo trở về, tuy đã lấy lại được ngôi vị nhờ sự giúp

đỡ của triều đình nhà Tống nhưng vì cái chết của Gia Luật Bình nên bị
nước Liêu gây khó dễ. Vốn kết giao giờ xuất hiện rạn nứt, cục diễn bỗng
chốc thay đổi, với tình hình chuẩn bị hình thành thế “kiềng ba chân”, mỗi
bên đều chỉ có thể thận trọng duy trì sự cân bằng mới, chỉ cần một chút lơ
là sẽ rất dễ dẫn đến cuộc hỗn chiến giữa ba bên.

Trước tình hình này, triều đình cần một người có năng lực trấn áp

được cục diện, làm chủ được tình thế, có tiếng nói trong binh lính, và
đương nhiên nhiệm vụ này đã được đặt lên vai Lục Tử Kỳ.

Vì thế được lòng bề trên quá có lúc cũng không phải là điều hay…

Đợi đến khi mọi việc ổn thỏa đã là đầu thu của hai năm sau.

Biện Lương vẫn phồn hoa, Biện Hà vẫn tấp nập, hai con sư tử đá to

trước cửa Lục phủ vẫn oai phong lẫm liệt như xưa.

Một dáng áo đen dừng lại trước cửa trong giây lát rồi lập tức xoay

người rời đi, men theo con đường nhỏ đến phố An Dương, rồi rẽ vào con
đường nhỏ khác, đi vài bước, bèn trông thấy cái cổng nhỏ nằm rất khuất
tầm mắt.

Khóe miệng cong lên, chàng đẩy nhẹ, không nhúc nhích. Chàng hơi

nhíu mày, định đẩy lần nữa, nhưng không ngờ cánh cửa đã được mở một
cách nhẹ nhàng từ bên trong. Nụ cười trên môi càng đậm hơn, chàng
nghiêng mình sang một bên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.