MỘT QUAN ĐIỂM VỀ SỐNG ĐẸP - Trang 112

thì ông đã xuất gia làm hoà thượng rồi. Nhưng ông yêu đời lắm nên không
muốn lánh đời. Ông coi tình vợ chồng, cha con không phải là hư ảo; những
cành lá rủ trong vườn của ông, mấy gốc tùng mà ông thích kia, cũng không
phải là những vật hư ảo; vì ông là người cận tình hợp lí cho nên ông quyến
luyến với người và vật. Do thái độ yêu đời, thái độ tích cực mà hợp lí đó,
ông mới cảm được một sự điều hoà đặc biệt nó biểu hiện trong thi ca của
ông. Ông sinh trên cõi trần, thuộc về cõi trần, cho nên không lánh cõi trần
mà muốn:

----

…lúc chiều trời êm ả,

----

Việc điền viên vất vả mà vui,

----

Lên cao hát một tiếng dài,

----

Xuống dòng nước chảy ngâm vài bốn câu.


Ông vui vẻ trở về cảnh điền viên giữa gia đình. Như vậy kết cục là một sự
hoà hợp với thiên nhiên, với đời sống, chứ đâu phải là một sự phản kháng .


Chú thích:

[1]

Nghĩa là họ đã tìm kiếm hết hơi rồi.

[2]

Sách Trang Tử, thiên Sơn Mộc. (Goldfish)

[3]

Sách Mạnh Tử, thiên Li Lâu hạ. (Goldfish).

[4]

Sách Mạnh Tử, thiên Cáo Tử thượng. (Goldfish).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.