MỘT QUAN ĐIỂM VỀ SỐNG ĐẸP - Trang 280

như vậy, cho như vậy là đúng rồi, khỏi bàn gì nữa, và tôi không vì bất kì
một tôn giáo nào phủ nhận sự thực đó.

Mâu thuẫn thứ nhì, tôi thôi, còn vô lí hơn: Khi ông Adam và bà Eve, trong
tuần trăng mật, lỡ ăn một trái táo thì Thượng Đế nổi giận tới nỗi bắt con
cháu hai ông bà đời đời kiếp kiếp phải chịu tội chỉ vì một lỗi nhỏ của tổ
tiên; nhưng tới khi cũng những đứa con cháu đó của hai ông bà giết người
con độc nhất của cũng vị Thượng Đế đó thì Ngài lại vui vẻ đến nỗi tha tội
cho hết. Ai muốn giảng gì thì giảng, đưa những luận cứ gì thì đưa, tôi
không thể nào chấp nhận sự vô lí đó được. Đó là sự kiện cuối cùng làm tôi
thắc mắc.

Tuy vậy, sau kì thi, tôi vẫn còn là một tín đồ nhiệt tâm, và tôi tự nguyện dạy
Thánh kinh mỗi ngày chủ nhật ở Thanh Hoa học hiệu, một trường không
phải là của giáo hội, làm cho nhiều giáo viên đồng sự ngạc nhiên. Buổi học
Thánh Hoa nghe về đau khổ, vì buổi đó tôi phải kể cho trẻ em Trung Hoa
nghe về đời sống của Thiên thần ca hát dưới ánh trăng trên Thiên Đường,
điều mà tôi không tin một mảy may. Mọi sự đã quyết định từ trước rồi; tôi
bỏ hết các tín điều mâu thuẫn, mà chỉ giữ lại một lòng yêu và một nỗi sợ:
tôi yêu Thượng Đế vô cùng sáng suốt, Ngài đã cho tôi được vui vẻ và bình
tĩnh, và tôi ngờ rằng thiếu lòng yêu đó thì tôi khó mà vui vẻ, bình tĩnh được
như vậy; và tôi sợ sẽ bị sa đọa vào một thế giới mồ côi.

Sau cùng tôi được cứu thoát. Tôi biện luận với một bạn đồng sự. Tôi bảo:
Nhưng nếu không có Thượng Đế thì còn ai làm điều thiện nữa và thế giới
sẽ điên đảo mất”.


Ông bạn theo Khổng giáo của tôi đáp: “Tại sao lại như vậy? Chúng tôi
phải sống một đời sống hợp với đạo chỉ vì chúng ta là những con người
hiểu đạo, thế thôi”.


Nghe lời giảng đó về sự tôn nghiêm của đời sống con người, tôi cắt hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.