MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Trang 117

- Cái đó là do ông nói đấy nhé !
- Hừm !
- Thế ông có biết tại sao ông Triệu Huynhờ ông không ?
- Nè , với ai cô cũng hỏi một câu vô duyên như thế sao ?
- Không có , là vì ông hơi đặc biệt một chút.
- Nè , bộ tôi xấu xí lắm hay sao ?
Giao Ti hơi chần chừ một chút rồi quyết nói thẳng.
- Không có , ông còn trẻ lại đẹp trai nên Triệu Huymuốn tôi và ông quen
nhau đấy.
Duy Đạt hét lên.
- Trời ơi !
- Ê ! Anh đừng xem thường tôi đấy nhé , chẳng qua tôi đang buồn , nên tôi
mới chọn ông đó.
- Cô có khùng không ?
Giao Ti đứng lên , loạng choạng bước đến gần Duy Đạt , lúc này anh đang
đứng tưa. người vào cành cây , cô chằm chằm nhìn anh.
- Nói thật , tôi cũng có cảm tình với anh lắm , tuy chỉ mới tiếp xúc với anh
vài lần.
- Ồ ! thế sao giờ này cô mới nói ?
- Bởi vì trước kia , Đoàn Giang đã chiếm trọn trái tim tôi , đâu còn chỗ
trống cho anh nữa chứ . Nhưng bây giờ tôi mới biết trong tim anh ấy hoàn
toàn không có chỗ đứng cho tôi.
- Đủ rồi nhé Giao Ti , tôi không phải là loại cặn bã mà cô nói năng như thế .
Tôi nói cho cô biết , cho dù bây giờ trong tim cô thật sự có chỗ đứng của
tôi , nhưng trong tim của tôi thì lại không có chỗ đứng của cô.
- Duy Đạt , anh thấy tôi có đẹp không ?
- Vô duyên hết sức , cô không thấy ngượng miệng à ?
- Nhưng tôi muốn biết sự thật.
- Cô dư biết điều đó mà.
- Nhưng tôi muốn chính anh nói cơ.
- Được cô đẹp lắm.
- Tại sao anh không yêu tôi ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.