MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Trang 126

Dạ Thủy

Một Thời Để Yêu

Chương 20

Giao Ti ngồi trên một mỏm đá , ánh mắt thật xa xăm vào khoảng không
trước mặt… bao nhiêu buồn bực đang đè nặng trái tim nàng.
Lúc nãy từ nhà ra nàng đã quyết định đến gặp Đoàn Giang một lần cuối
cùng , nhưng không hiểu sao đôi chân nàng không hướng về phía ấy mà lại
đưa nàng ra tận nơi đây . Nàng không muốn về nhà lúc náy , vì mẹ nàng sẽ
cứ hỏi lung tung . Nàng thật sự thất bại đường tình.
Mẹ nàng thường khuyên nàng , làm việc gì cũng phải thận trọng biết mình
biết ta , việc nàng đối xử với Đoàn Giang như thế có quá đáng chăng ? Và
nàng cũng tự trả lời cho chính bản thâng mình là “không”
Giao Ti phóng xe như người điên trên những con đường xa lạ . Khi xe dừng
lại Giao Ti mới nhận ra mình vừa phát hiện một nơi đẹp vô cùng.
Trước mặt nàng là chiếc đồng hồ rộng lớn , một bên là vách núi thẳng đứng
, một bên lại được bao phủ bởi những hàng cây thẳng tấp , thảm cỏ xanh
ven hồ mọc lên những bông hoa màu đỏ rât xinh , trông như một tấm thảm
nhung mịn màng êm ả.
Bầu trời xanh , cây cỏ xanh và cả mặt nước hồ củng xanh , phong cảnh ở
đây thật tươi mát hữư tình . Giao Ti rất tiếc là mình không được phấn khởi
để tung tăng bên hồ hay ngã dài trên cỏ hát lên những điệp khúc vui nhộn
mà nàng yêu thích.
Hai tay bó bối rấu rĩ , chưa bao giơ Giao Ti cảm thấy mình thất bại như lần
này . Nàng sẽ chẳng bao giờ chiếm được trái tim của Đoàn Giang nhưng
không sao , mìng phá đến cùng
Giao Ti đứng lên tiến về phía bờ hồ , nàng cúi xuống dùng hai tay hất tung
những tia nước để nó phun lên khuôn mặt đang nóng bừng của mình , sau
đó uống ngụm đầy nước mát vẫn không làm dịu bớt cơn bực bội trong lòng
tí nào.
Giao Ti đứng thẳng người một lúc cho tâm trạng trở lại bình thường .
Nhưng hơi thở của nàng vẫn còn hổn hển . Một cơn gió lạnh thổi qua bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.