MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Trang 131

Duy Đạt đẩy tấm chi phiếu về phía Vi Bình và nói , giọng giận dữ.
- Những gì tôi đã tặng thì không bao giờ lấy lại , cô không xài thì có thể xé
đi.
Mặt Vi Bình sáng lên , hơi thích thú về sự thách đố của Duy Đạt nàng hỏi.
- Thật không ? Ông thích thế à ?
Nàng vội đưa tờ giấy lên sắp xé thì bỗng ngừng tay lại và cảm động.
- Ồ , nhưng số tiền cũng khá lớn đấy !
- Mặc kệ , cô cứ xé vì cô không chịu nhận lấy mà.
Cặp mắt lo âu nhìn Duy Đạt đang mỉm cười rồi nàng quay sang phía một
anh phục vụ cùng sở vừa đi ngang và nói :
- Này , ông anh có thể cầm láy số tiền này mà xài.
Anh ta đang còn ngơ ngác không hiểu gì , Duy Đạt ra hiệu cho anh ta bước
đi và nhìn Vi Bình lắc đầu.
- Không được , tôi chỉ muốn cô xé.
- Thật tình ông muốn ?
- Vâng.
- Số tiền này là ông cho tôi ?
- Vâng.
- Nhưng tôi không thích xé , mà thích cho kẻ khác.
- Không được , đó là một điều kiện.
Vi Bình lùi bước , mặt nàng đỏ bừng vì giận.
- Tại sao ông nỡ thách thức một người con gái nghèo như tôi thế ?
Vi Bình nhìng Duy Đạt bằng cặp mắt kinh hãi , như gặp một con quái vật
trước mắt . Thế rồi , bất ngờ nàng vò viên tờ giấy lại , ném thẳng vào mặt
Duy Đạt.
- Đồ qủy sứ . Đồ chết bầm.
Lần đầu tiên Duy Đạt không nhúc nhích . Tuy nhiên , tờ giấy trùng vào mặt
anh như một cái tát tai . Anh cứ trơ trơ nhìn Vi Bình nhưng mặt tái xang.
Một lần nữa họ lại thù giận nhau ,
Quắc mắt nhìn nàng không chớp , Duy Đạt bước lại dậm chân trên tấm chi
phiếu , như có ý muốn hủy diệt cái tát tai đó.
Vi Bình cuống quýt nhìn anh từ đầu đến chân . Nàng không hiều được anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.