MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Trang 136

Duy Đạt vẫn chậm rãi và hầu như anh không ăn gì . Anh chỉ nhìn Thục
Giao và đôi mắt nhiều biến đổi . Thục Giao ngừng ăn.
- Duy Đạt , ông không ăn tiếp đi , sao lại…
Duy Đạt mắt vẫn không rời Thục Giao.
- Tôi thích nhìn cô ăn . Trông cô ăn tôi thấy ngon rồi.
Duy Đạt lại đưa thêm một miếng khoai tây đến gần chén Thục Giao.
- Cô hãy ăn thêm một tí nữa nhé . Chắc cô chưa no đâu.
Thục Giao không từ chối . Nàng thản nhiên gắp cho vào miệng và nhai một
cách ngon lành , rồi lắc đầu nói :
- Tôi no lắm rồi , anh đừng ép tôi ăn nữa , không chừng tôi bể bao tử đó.
Duy Đạt mỉm cười , khẽ nói ấm áp.
- Đó là miếng cuối cùng trên bàn đó cô Thục Giao ạ ! Ép cô làm sao được
nữa.
- À , ông lại muốn gây sự với tôi rồi , ý ông muốn nói là tôi tham ăn chứ gì
?
Duy Đạt chỉ cười.
Thục Giao nói.
- Nao có chuyện gì . Vô thẳng vấn đề đi ?
- Tôi muốn cô giúp tôi một chuyện.
- Việc gì ? Để xem tôi có thể giúp được ông không cái đã . Nhưng tôi sẽ cố
gắng dầu gì cũng để cám ơn ông đã cho tôi một buổi chiều no nê.
Duy Đạt nhẹ nhàng nói.
- Thục Giao , cô biết rõ là tôi rất yêu Vi Bình em gái của cô.
- Thật không ? Yêu đến thế sao ? Tôi tưởng rằng ở nơi ông không có gì
đứng đắn cả.
- Tôi mặc kệ cô nghĩ tôi như thế nào , tôi chỉ muốn nhờ cô giúp tôi tổ chức
một buổi tiệc nho nhỏ cho Vi Bình.
- Ông có thể nói rõ hơn cho tôi biết ?
- Tối nay là ngày Vi Bình tròn hai mươi bốn tuổi . Tôi muốn nhờ cô tổ chức
một buổi sinh nhật mừng Vi Bình . Một buổi kỷ niệm có tầm mức rầt quan
trọng , đánh dấu ngày vui trong đời người con gái.
- Ồ , hôm nay là sinh nhật lần thứ hai mươi bốn của Vi Bình , thế mà tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.