MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Trang 144

Dạ Thủy

Một Thời Để Yêu

Chương 24

Màn đêm lững thững đi sâu vào không gian bóng tối bao trùm vạn vật , bầu
tròi lấp lánh vô vàn vì sao…
Một đêm khuya bình yên , ấm áp khiến Vi Bình cảm thấy dễ chịu . Nàng đã
đứng trước cổng chưa muốn lên nhà vội . Nàng muốn tận hưởng cái không
khí lành lạnh cùng với làn gió thoảng nhẹ nhàng đưa hương thơm của dàn
nguyệt quế trước cổng thật sảng khoái.
Sau cùng nàng cũng về phòng . Điều làm nàng ngạc nhiên nhất là tại sao
cửa phòng Thục Giao vẫn mở , mà đèn tối óm . Tại sao mìng chưa về mà
Thục Giao lại tắt đèn . Mọi thường Thục Giao vẫn thức đợi nàng về mà ,
hay đã có chuyện gì xảy ra.
Có lẽ Đoàn Giang đã đến đây . Như để trả lời sự bâng khuân , thắc mắc của
Vi Bình , đèn phòng vụt sáng những ngọn đèn màu , nhẹ nhàng chớp tắt
trong một vùng không gian đen tối.
Vi Bình mơ màng nhận thấy Thục Giao mặc chiếc váy hoa xòe rộng , trông
nàng rực rỡ . Nàng từ buồng bước ra . Hai tay nâng chiếc bánh kem nho
nhỏ , xung quanh người nàng đỏ , tím , vàng , trông thật là dí dỏm và trẻ
trung.
Vi Bình không nín cười được , nàng ôm bụng cười lớn vừa cười vừa nói.
- Chị hai chị làm gì thế.
Thục giao không trả lời câu hỏi cô em gái bé bỏng đã lạc bao năm trường .
Nàng vẫn ung dung đem chiếc bánh kem về chiếc bàn đã trang trí sẵn và
bầy đầy đủ thức ăn vừa đi nàng vừa nghêu ngao hát.
“Mừng sinh nhật của em.
Mừng ngày sinh nhật đáng yêu
Mừng ngày đó em ra đời
Như một vì sao tỏa sáng
Happy birthday to you…”
Vi Bình không biết là đêm sinh nhật hôm nay là dành cho nàng . Vội vàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.