MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Trang 148

em thích thú lắm.
Có tiếng gõ cửa.
Thục Giao đoán chắc là Duy Đạt , về phần Vi Bình thì nàng rất ngạc nhiên
“ai đến khuya thế này” . Rồi nàng cũng nhẹ nhàng tiến về phía cửa mở ,
gặp ngay Duy Đạt.
- Ồ , xin lỗi đã làm phiền hai cố vào lúc này.
Vi Bình thắc mắc , nàng hỏi Duy Đạt.
- Ông đến đây vào giờ náy có việc gì , ông Duy Đạt ?
- Hừm , cô còn hỏi nữa à ? Tôi lo cho cô đó . Khi tôi quay lại thì cô đã
không còn ở đó , tôi sợ cô xẩy ra chuyện.
- Ông hơi lo thừa đấy , tôi lớn rồi , biét đi , biết về chứ.
Duy Đạt vờ ngạc nhiên hỏi.
- Ồ sinh nhật của cô à . Thế thì tốt quá . Coi như bó hoa Tigôn này là tôi
mừng cô nhé.
Vi Bình cũng thật cảm động , nàng đưa tay nhận bó hoa nhưng vẫn dửng
dưng nói.
- Ồ , thế cũng được , coi như đêm sinh nhật hôm nay ngoài chị Thục Giao
còn có thêm hai người đàn ông tặng quà cho tôi.
Cặp mắt Duy Đạt giận dữ vì ghen tức , chàng chỉ nói cho qua chuyện.
- Tuyệt thế à ?
Nhưng anh cũng cảm thấy nguôi ngoai và vui vẻ ngay vì Vi Bình đã chia
tay trái ra co anh thấy rõ và nói.
- Ông biết không ông Duy Đạt , người đàn ông đầu tiên là người yêu tôi đã
tặng tôi chiếc nhẫn này để đính hôn đó.
- Cô thích chứ ?
- Đúng thế.
Âm mưu của Vi Bìng có kết quả , vì nàng thấy anh có vẻ giận dữ , không
nói gì , và cặp mắt cữ nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn . Thừa cơ hội nàng
nói thêm.
- Đẹp quá phải không ? Tôi thích lắm không ngờ vị hôn phu của tôi thật tế
nhị , anh ta nhẹ nhàng để chiếc nhẫn vào ổ bánh sinh nhật.
Một cách bày tỏ tình yêu thật nhẹ nhàng phải không ông ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.