MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Trang 147

- Thôi đừng nói về hắn nữa . Hắn có gì tốt đâu , để chúng ta phải bận tâm
suy nghĩ chứ . Nào em thổi đèn đi , rồi chúng ta cùng ăn bánh chứ.
Vi Bình liếc trên bàn . Một ổ bánh thật đẹp , xung quanh có viền những
bông hoa tigôn có hai mươn bốn cây nến nhỏ được cắm xung quang . Nàng
không kiềm chế được sự vui sướng bám cổ Thục Giao hôn một cái thật
nmạnh , thật kêu.
- Ôi , em sung sưóng quá . Chị tốt với em quá . Ngoài mẹ ra chưa bao giờ
có ai nghĩ đến ngày sinh của em thế này . Chị làm em cảm độn quá.
- Đừng khách sáo , dù sao cũng là em gái của chị mà.
Vi Bình cầm chiếc dao trên tay vừa cười , vừa nói.
- Nào chị cùng em cắt bánh nào.
Thục Giao và Vi Bình nhẹ nhàng đưa lưới dao xuống chiếc bánh nho nhỏ
xinh xinh . Nhưng điều làm hai người ngạc nhiên là giữa lưỡi dao không
xuống được nữa , và sau khi đã cố gắng cả hai cũng reo lên.
- Ố , một hộp nữ trang.
Vi Bình nhẹ nhàng mở nắp hộp ra kêu lên.
- Một chiếc nhẫn.
Trên khuôn mặt Thục Giao cũng điểm nét ngạc nhiên tương tự . Nhưng
Thục Giao lấy lại điềm tĩnh , nàng ung dung nói.
- Ố , chỉ là một chiếc nhẫn bạc tầm thường thôi mà.
Thục Giao bỗng liên tưởng đến Duy Đạt.
Chẳng lẽ lại là hắn ta , nhưng tại sao hắn chỉ để một chiếc nhẫn bạc tầm
thường vậy chứ . Nhưng mặc kệ , nàng vội nhìn Vi Bình nói.
- Kệ , dù sao cũng có chút gì gọi là kỷ niệm đêm sinh nhật.
Vi Bình từ nẫy giờ vẫn không thoát khỏi trạng thái ngỡ ngàng.
- Chị hai , chị đặt ổ bánh này ở đâu thế này ?
- Ồ , hơi đâu em lại quan tâm đến chuyện này , có thể chủ tiệm bánh tặng
em món quà nho nhỏ đó thôi.
Vi Bình không còn thắc mắc nữa n1ng nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn bạc vào
ngón tay.
- Ồ , trông cũng vừa vặn và đẹp lắm phải không chị , các bạn của em sẽ tin
rằng có một chàng trai nào đó tặng em và mặc kệ họ hiểu lầm , điều đó làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.