MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Trang 91

- Ông có vẻ đắc thắng quá , tôi thử chờ xem.
Duy Đạt vẫn không thua , anh nhìn Vi Bình bằng đôi mắt tình cảm như pha
lẫn chút lém lỉnh.
- Ồ , cô hãy coi chừng đó Vi Bình , sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn thôi
đấy , nhưng cô đừng để tôi năn nỉ , rất có thể tôi sẽ chán nản và mỏi mệt và
khi cô muốn thì tôi sẽ . ..
Vi Bình cắt ngang , tia mắt quắc lên vì tức giận.
- Ông nín đi , nếu không thì tôi sẽ cho ông không còn răng để ăn cháo đó.
Giọng nói của Vi Bình đầy hăm dọa , mặc dù hai người chỉ nói chuyện nho
nhỏ với nhau , khiến Duy Đạt phải im bặt.
Hai cặp mắt giận dữ đụng nhau . Sự Oán ghét quá gần với tình yêu , làm
cho trong giây phút đó , cả hai không hiểu là họ đang bị tình cảm gì kích
thích con tim.
Sau cùng Vi Bình là người đầu tiên quay mặt đi bởi vì nàng không muốn
gây sự , trong thâm tâm nàng căm giận chàng nhiều hơn là khinh ghét , sự
giận dỗi chỉ làm cho nàng buồn thêm mà thôi.
Không thèm chào Duy Đạt , nàng lặng lẽ đứng dậy ra cửa.
- Cô đi đâu đó ?
- Về.
- Cô không thể về một mình giờ này được.
- Ai có thể cấm cản tôi ?
Rồi nàng tiến vội ra cửa.
Trước thềm nhà hàng Paloma . Bây giờ nàng mới cảm thấy trống trải và sợ
sệt . Lúc nãy nàng cương quyết bao nhiêu thì bây giờ nàng lại rụt rè bấy
nhiêu.
Đã hai giờ sáng . Một con đường tối thoai thoải trải dài đã làm cho ý chí Vi
Bình chùng xuống . Nàng tự nghĩ giá lúc nãy mình đừng chống cự với hắn
thì hay biết mấy . Hơi buồn bã , chút lưỡng lự nàng cắn răng bước vào con
đường lạ hoắc này . Và như bắt được cái phao khi sau lưng nàng nhe văng
vẳng tiếng của chàng bảo bác tài xế :
- Lấy xe đưa cô ấy về.
Mặc dù rất mừng nhưng nàng quay mặt lại giọng lạnh lùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.